Ngô Phàm phát hiện Nguyễn Tri Khiêm không ở trường dạy học nữa nó cảm thấy một trận thất vọng.
Nó hỏi thăm nhiều nơi rốt cục hỏi thăm được chỗ Nguyễn Tri Khiêm mở lớp dạy thêm. Nó học chuyên khoa lý chạy đi học vẽ tranh ngẫm lại khó mà tin nổi. Nhưng Ngô Phàm lại làm như vậy.
Tối nay lại có thể nhìn thấy thầy Nguyễn, Ngô Phàm nghĩ.
Thầy Nguyễn vóc người vẫn đẹp dù nhìn hơi mập một chút nhưng gương mặt vẫn nhỏ thật là tinh xảo.
Lúc đến gần thầy Nguyễn luôn có một mùi thơm nhàn nhạt…
Giọng nói của thầy Nguyễn cũng thật là dễ nghe a…
Ngô Phàm hồn vía lên mây khi học xong đầy đầu đều là hình ảnh của Nguyễn Tri Khiêm, đến trạm xe buýt mới phát hiện mình để quên điện thoại di động. Nó nhanh chóng chạy về lớp học thêm, phát hiện đèn vẫn còn sáng, xem ra thầy còn chưa về. Nói không chừng hôm nay còn có thể ở lại nói chuyện riêng với thầy…
Ngô Phàm dâng lên một sự vui sướng khó có thể khó nói, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Căn nhà này là Nguyễn Tri Khiêm thuê gồm có hai phòng ngủ một phòng khách, giờ này đèn phòng khách vẫn sáng, Nguyễn Tri Khiêm cũng không ở trong đại sảnh. Nó nghi ngờ đến gần gian phòng cửa đang khép hờ lại nghe được một ít âm thanh làm người tim đập đỏ mặt.
Đó là âm thanh của thầy Nguyễn…
Ngô Phàm không dám đẩy cửa ra, không thể làm gì khác hơn là qua khe cửa lén lút nhìn xem bên trong xảy ra chuyện gì.
Ngô Phàm chỉ liếc mắt nhìn, hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-bat-hoan-my/1216659/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.