Chương trước
Chương sau
Lúc Hạ Nhạc Thiên đang nằm trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi, chợt nghe thông báo có tin nhắn từ điện thoại, cậu mở app trò chơi thì phát hiện là Trái Kiwi gửi tới.

[Trái Kiwi: Vương Tiểu Minh, Hàn Mai Mai mất tích!!! Làm sao bây giờ??]

[Trái Kiwi: Giờ người duy nhất tôi có thể xin giúp đỡ chỉ có cậu thôi.]

Hạ Nhạc Thiên nhíu mày, nhanh chóng gõ chữ.

[Da Da Hạ: Cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nói cẩn thận rõ ràng cho tôi.]

[Trái Kiwi: Tối nay tôi và Hàn Mai Mai hẹn tới nhà tôi uống canh sườn, tôi biết rõ Hàn Mai Mai, cô ấy trước nay chưa từng tới trễ, dù có muộn cũng nhất định sẽ nói trước cho tôi, nhưng tối nay không có.]

[Trái Kiwi: Đúng rồi, trước đó Hàn Mai Mai nói cô ấy phải đi gặp người chơi Vi Phong Tiểu Chước, sau đó liền mất liên lạc.]

[Trái Kiwi: Tôi đã nhắn tin cho Hàn Mai Mai, dùng tất cả phương thức liên lạc với cô ấy, nhưng vẫn không bắt máy.]

Lại là Vi Phong Tiểu Chước.

Hạ Nhạc Thiên nhớ lúc trước Hàn Mai Mai đã từng nói.

Người chơi Vi Phong Tiểu Chước lúc đầu hình như chỉ là một người chơi bình thường, năng lực không mạnh.

Nhưng chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, người này lại giống như một mũi tên lao lên top 4 bảng xếp hạng.

Nhưng Hàn Mai Mai là một cô gái cẩn thận, tuyệt đối không sẽ tùy tiện gặp riêng Vi Phong Tiểu Chước, bởi vì không chắc phía sau biểu hiện xuất sắc của Vi Phong Tiểu Chước có liên quan tới tổ chức Địa Ngục hay không...

Có thể nói, nếu không có Hạ Nhạc Thiên, Sứ Giả Gothic là người duy nhất có thể thông quan trong tất cả người chơi.

Tuy năng lực của Hạ Nhạc Thiên cũng không tệ, nhưng nếu không phải vì giải quyết Bug trò chơi nên được cộng thêm điểm, chỉ sợ sẽ không chênh lệnh mấy so với Sứ Giả Gothic.

Hạ Nhạc Thiên rất kiêng dè Sứ Giả Gothic.

Không phải vì đối phương sẽ vượt qua mình trở thành người chơi thông quan, mà là lệ quỷ sau lưng đối phương, một lệ quỷ do bàn tay con người tạo ra.

Trên người lệ quỷ tràn ngập các loại quy tắc giết người không thể tưởng tượng được.

Sứ Giả Địa Ngục trước khi chết đã từng tiết lộ trên người Sứ Giả Gothic có một con lệ quỷ.

Sứ Giả Địa Ngục cũng không dám ở cùng Sứ Giả Gothic là vì lệ quỷ trên người hắn ta cũng chính là kẻ thù của Sứ Giả Gothic.

Tất cả người nói chuyện với Sứ Giả Gothic đều chết dưới điều kiện giết người của lệ quỷ.

Điều kiện giết người gần như là vô giải này thật sự khiến lòng người kinh hãi.

Giả sử Sứ Giả Địa Ngục nói hoàn toàn là thật, vậy muốn tránh thoát cơ hội giết người chỉ có hai biện pháp giải quyết.

Nhưng lúc này, cậu phải tìm hiểu vì sao Hàn Mai Mai lại hẹn gặp Vi Phong Tiểu Chước.

Dựa vào tính cẩn thận của Hàn Mai Mai, khả năng lớn nhất là Vi Phong Tiểu Chước chủ động hẹn gặp Hàn Mai Mai, thậm chí lúc ấy đã nói gì đó mới làm Hàn Mai Mai muốn gặp riêng hắn.

Tạm thời bỏ qua lúc ấy Vi Phong Tiểu Chước đã nói gì, ít nhất lúc ấy Hàn Mai Mai đã để lại tin tức, một khi cô ấy không gặp Trái Kiwi đúng thời gian đã hẹn, Trái Kiwi tất nhiên sẽ phát hiện không đúng, sau đó xin giúp đỡ với Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên không xác định Hàn Mai Mai mất tích có phải vì mình hay không, người chơi Vi Phong Tiểu Chước đã bắt đi Hàn Mai Mai, hoặc là....

Hạ Nhạc Thiên chợt lại nghĩ tới một việc.

Một vị chỉ huy cấp cao của tổ chức Linh Dị vừa ly kỳ mất tích ngày hôm qua, tuy rằng vẫn chưa tử vong, nhưng tổng bộ đã cất nhắc Hàn Mai Mai tạm thời thay thế vị trí này.

Mà trong tổ chức Linh Dị, ngoài Hàn Mai Mai ra thì Vi Phong Tiểu Chước là người chơi có thành tích tốt nhất.

Liệu có phải vì Hàn Mai Mai ảnh hưởng tới kế hoạch của Vi Phong Tiểu Chước, nên hắn mới ra tay với Hàn Mai Mai không?

Giờ phút này cậu chỉ có thể nghĩ cách hỏi thăm tin tức về Hàn Mai Mai bên phía tổ chức Linh Dị.

Việc kế tiếp, chính là chờ.

Thành phố B rất lớn, muốn tìm được Vi Phong Tiểu Chước và Hàn Mai Mai, chẳng khác gì mò kim đáy bể.

Cho nên Hạ Nhạc Thiên phải đợi tổ chức Linh Dị truyền đến tin tức, cũng muốn chờ Trần Đỉnh liên lạc với mình.

Đương nhiên, tiền đề là Vi Phong Tiểu Chước mục tiêu chính là cậu mới được.

Hạ Nhạc Thiên xác định xong kế hoạch, lập tức hỏi Trái Kiwi có quen biết ai thuộc tổ chức Linh Dị không, chỉ quen biết sơ thôi cũng không sao, chỉ cần hỏi thăm bên kia có thu được tin tức về Hàn Mai Mai không là được.

Trái Kiwi vội vàng làm theo, liên hệ một người chơi còn tính là quen biết, hỏi bên kia tin mới nhất về Hàn Mai Mai.

Người này biết quan hệ giữa Trái Kiwi và Hàn Mai Mai rất tốt, cũng không nghi ngờ về hành động của Trái Kiwi, đơn giản nói ra tình huống hiện tại.

Trái Kiwi vội vàng cảm ơn, sau đó đem tin tức chuyển cho Hạ Nhạc Thiên.

[Trái Kiwi: Tổ chức Linh Dị vẫn không có tin tức của Hàn Mai Mai, bọn họ còn phát hiện Hàn Mai Mai mất tích muộn hơn tôi.]

[Trái Kiwi: Vương tiên sinh, chúng ta nên làm gì bây giờ, tôi lo cho Hàn Mai Mai quá.]

[Da Da Hạ: Việc cô cần làm là ở yên trong nhà, liên tục chú ý tổ chức Linh Dị, có tin gì lập tức cho tôi biết.]

[Trái Kiwi: Được.]

Hai người kết thúc trò chuyện.

Hiện tại Hạ Nhạc Thiên tuy là người chơi đứng đầu Bảng xếp hạng, nhưng kỳ thật cậu không có nhiều người có thể tin tưởng.

Bên phía Trần Đỉnh đã bị tổ chức Địa Ngục phát hiện, muốn thông qua Trần Đỉnh điều tra tin tức là không nào.

Lúc này Hạ Nhạc Thiên chỉ có thể hy vọng Vi Phong Tiểu Chước thật sự không liên quan gì tới tổ chức Địa Ngục.

Hạ Nhạc Thiên mở Kênh Thế Giới, chú ý tin tức không ngừng đổi mới, trong đầu vẫn đang suy nghĩ chuyện của Hàn Mai Mai.

Đúng lúc này, Trái Kiwi gửi tin nhắn đến.

Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng mở ra đọc.

[Trái Kiwi: Vi Phong Tiểu Chước vừa gửi lời mời kết bạn với tôi, đúng là hắn đã bắt Hàn Mai Mai.]

Hạ Nhạc Thiên vừa đọc xong, Trái Kiwi lại gửi thêm tin nhắn.

[Trái Kiwi: Vi Phong Tiểu Chước vừa gửi cho tôi một địa chỉ, bảo cậu một mình đi cứu Hàn Mai Mai, hắn nói nếu có người thứ hai đi cùng, sẽ giết cô ấy.]

[Trái Kiwi: Nhưng nếu chỉ có một mình cậu đi chẳng phải rất nguy hiểm sao, tôi có nên nói tin này cho tổ chức Linh Dị không, tổ chức nhất định sẽ nghĩ cách cứu Hàn Mai Mai.]

Vẻ mặt Hạ Nhạc Thiên có hơi khó coi, nhưng cũng thở phào một hơi.

Giờ thì chắc chắn Vi Phong Tiểu Chước có liên quan đến tổ chức Địa Ngục rồi.

Cũng may, mục tiêu của những người này là mình, nên lúc này Hàn Mai Mai vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.

Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng gõ chữ đáp lại Trái Kiwi, đem lợi cùng hại nói rõ ràng.

[Da Da Hạ: Đầu tiên, hắn ta có liên quan đến tổ chức Địa Ngục, cùng tổ chức Linh Dị không hợp nhau, tiếp theo, mục tiêu của bọn họ là tôi, một khi tổ chức Linh Dị nhúng tay vào, mọi chuyện càng trở nên rối rắm.]

[Da Da Hạ: Hàn Mai Mai bị bắt đi là bởi vì tôi, nếu Vi Phong Tiểu Chước là người của tổ chức Địa Ngục, không thể bảo đảm những người được tổ chức Linh Dị phái đi cứu Hàn Mai Mai không có thành viên của tổ chức Địa Ngục trà trộn vào, một khi những người này phản bội, tỉ lệ cứu được Hàn Mai Mai sẽ càng thấp.]

[Trái Kiwi: Nhưng không thể để cậu đi một mình tới đó được, quá nguy hiểm.]

Trái Kiwi nhìn điện thoại, áy náy đến mức rơi lệ, cô càng cảm thấy mình vô dụng, không thể giúp được Hạ Nhạc Thiên.

[Da Da Hạ: Tôi sẽ đem Hàn Mai Mai an toàn trở về, cô chỉ cần nhìn chằm chằm điện thoại, có tin tức gì mới lập tức nói cho tôi, được không?]

[Trái Kiwi: Được.]

Trái Kiwi lau khô nước mắt, yên lặng cầu nguyện Hạ Nhạc Thiên và Hàn Mai Mai có thể bình an trở về.

Nếu có thể, cô đồng ý trả giá mọi thứ.

Chỉ cần hai người họ bình an không có chuyện gì, cô có thể chết thay bọn họ.

Làm ơn....

——

Hạ Nhạc Thiên cất điện thoại, đi ra phòng khách nói với Bùi Anh đang nằm trên sô pha: “Tôi ra ngoài xử lý chút việc, sẽ về nhanh thôi.”

Trái Kiwi chỉ kịp cầu cứu Hạ Nhạc Thiên, vẫn chưa kịp nói chuyện Hàn Mai Mai mất tích cho Bùi Anh.

Bùi Anh theo bản năng ngồi dậy, “Không cần tôi đi cùng sao?”

Hạ Nhạc Thiên cười, nói: “Tôi chỉ đi ra ngoài thăm dò tình hình một chút, đề phòng tổ chức Địa Ngục ẩn nấp gần đây, không có việc gì đâu.”

Bùi Anh gật đầu, dặn dò Hạ Nhạc Thiên cẩn thận.

Hạ Nhạc Thiên ra cửa gọi taxi, nói địa chỉ cho tài xế, sau đó cúi đầu trầm tư.

Có chút kỳ quái.

Nếu mục tiêu Vi Phong Tiểu Chước là cậu, vì sao sau khi bắt cóc Hàn Mai Mai không trực tiếp kết bạn với cậu, một hai phải thông qua Trái Kiwi để truyền tin cho cậu?

Hạ Nhạc Thiên vừa nghĩ vừa mở danh sách bạn tốt, khoé miệng bỗng co quắp.

Chỗ bạn tốt của cậu cài đặt [Cấm người khác gửi lời mời kết bạn].

Hạ Nhạc Thiên nhớ trong trò chơi vốn không có chức năng này, cho dù có, cũng không nên thiết lập sẵn cấm kết bạn ngay từ đầu mới đúng.

Hạ Nhạc Thiên nhắn tin cho Bùi Anh, hỏi phần cài đặt bạn tốt của nàng có cấm người khác chủ động thêm bạn tốt không.

Bùi Anh trả lời ngay lập tức, không có.

Hạ Nhạc Thiên: “……”

Là Bug giở trò quỷ sao? Nhưng mục đích là gì?

Hạ Nhạc Thiên không nghĩ ra, chỉ có thể âm thầm ghi chuyện vào lòng, chuẩn bị lần sau vào trò chơi sẽ hỏi Bug cho ra lẽ.

Nếu không có Trái Kiwi, Vi Phong Tiểu Chước sẽ không thể liên lạc với mình, có lẽ lúc đó Hàn Mai Mai sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng mà, Vi Phong Tiểu Chước —— nói đúng hơn là tổ chức Địa Ngục làm thế nào biết được mình và Hàn Mai Mai quen biết nhau?

Trừ khi mỗi lần Hàn Mai Mai ra khỏi trò chơi đều đưa danh sách đồng đội cho tổ chức, nếu không, sẽ không có ai biết Hàn Mai Mai và Trái Kiwi gia nhập đội của mình.

Nhưng trước giờ Hàn Mai Mai đều không nói qua chuyện này.

Hạ Nhạc Thiên thiên về khả năng Hàn Mai Mai không đưa danh sách đồng đội cho tổ chức hơn, dựa theo tính cách của Hàn Mai Mai, cô ấy nhất định sẽ hỏi ý kiến mình trước, sau đó mới làm như vậy.

Vậy thì vấn đề ở đâu?

Vị trí của Hàn Mai Mai trên Bảng xếp hạng khá cao, nếu tiếp tục tham gia thi đấu xếp hạng hai lần nữa, nhất định có thể tiến vào top 15, thậm chí là top 10.

Bảng xếp hạng ——!

Hạ Nhạc Thiên vội vàng mở Bảng xếp hạng, lướt nhanh xuống vị trí của Hàn Mai Mai, sau đó cau mày.

Chẳng lẽ là vì nó sao?

Nhưng hắn ta dựa vào cái gì mà chắc chắn như vậy?

“Đến nơi rồi.”

Đột nhiên tài xế cất lời, cắt ngang suy nghĩ của Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ xe, sau đó quét mã trả tiền, xuống xe cảnh giác nhìn quanh.

Nơi này khá vắng, rất ít xe cộ đi qua, Hạ Nhạc Thiên chậm rãi đi sâu vào trong, bỗng nhiên nghe một tiếng gió từ phía sau, cậu lập tức nghiêng người qua trái, vừa quay đầu thì thấy một thanh niên xa lạ đang cầm gậy sắt.

Đối phương mặc một bộ tây trang đơn giản màu trắng, cắt may rất vừa vặn, trên gương mặt vốn đẹp trai hiền lành lại treo một nụ cười như bị thần kinh, cực kỳ quái dị.

Hạ Nhạc Thiên lại thấy quen thuộc đến lạ.

Giống như cậu đã gặp nụ cười này ở đâu đó, chưa kịp suy nghĩ cẩn thận hơn thì đối phương lại xông tới, tốc độ nhanh đến khác thường.

Hạ Nhạc Thiên lật tay, lấy côn sắt từ không gian bao vây ra đỡ đòn.

Tiếng vũ khí va chạm vào nhau phát ra tiếng động chói tai, tai Hạ Nhạc Thiên ù đi trong chớp mắt, nhưng cậu vẫn không chút hoang mang xoay người phản kích.

Đối phương cũng thể hiện phản ứng nhạy bén, sức mạnh đến kinh ngạc.

Có thể nói, đây là lần đầu tiên Hạ Nhạc Thiên nhìn thấy người chơi không phân cao thấp với mình bên ngoài thế giới Hiện Thực.

Trong trò chơi, cũng chỉ có một người là Ám Dạ đã bị mình giết.

Nếu không phải Hàn Mai Mai đúng lúc xuất hiện hỗ trợ, chỉ sợ kết quả cuối cùng là lưỡng bại câu thương.

Hai người giao chiến vài chiêu rồi tách ra, lùi về sau tìm nhược điểm của đối phương.

Hạ Nhạc Thiên ngày càng cảm thấy thanh niên trước mặt khá quen, không chỉ là cảm giác mà đối phương mang lại, ngay cả cách chiến đấu và tư thế đều làm Hạ Nhạc Thiên cảm thấy đã gặp người này ở đâu rồi.

Hàn Phong Vĩ nhận ra càng đánh lâu thì người bất lợi sẽ là mình, bỗng nhiên mở miệng: “Nếu cậu dám tiếp tục, tôi bảo đảm, cậu sẽ không có cơ hội nhìn thấy Hàn Mai Mai nữa.”

Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện.

Hàn Phong Vĩ thấy vậy thì cười rộ lên: “Hàn Mai Mai bị nhốt cách nơi này rất xa, nếu tôi chết, cậu vĩnh viễn không tìm được cô ta.”

Hạ Nhạc Thiên cuối cùng cũng mở miệng: “Anh muốn làm gì?”

Hàn Phong Vĩ nói: “Làm phiền cậu bỏ vũ khí xuống đi theo tôi, yên tâm, tôi sẽ không giết cậu.”

Hạ Nhạc Thiên tin đối phương sẽ không giết mình ngay lúc này, nhưng cậu bó tay chịu trói thật sự sẽ cứu được Hàn Mai Mai sao?

Hàn Phong Vĩ nhìn vẻ mặt thay đổi của Hạ Nhạc Thiên, dường như đang rối rắm, hắn vội nói: “Cậu thật sự mặc kệ Hàn Mai Mai sao? Mạng của cô ta nằm trên tay cậu, tùy cậu quyết định có phối hợp với tôi hay không.”

Hạ Nhạc Thiên nghe vậy thì bỏ thanh sắt xuống, lạnh lùng nhìn đối phương, “Tôi có thể làm theo lời anh, nhưng anh phải đảm bảo không được giết Hàn Mai Mai.”

Hàn Phong Vĩ đè nén hưng phấn, thề thốt, “Tôi đảm bảo với cậu.”

Hạ Nhạc Thiên thả lỏng tay, nhìn Hàn Phong Vĩ bước nhanh về phía cậu, hắn cũng đề phòng Hạ Nhạc Thiên đánh lén, thẳng đến khi trói chặt tay Hạ Nhạc Thiên, mới không kiềm chế được hưng phấn: “Tôi đợi ngày này…… Đã thật lâu.”

(Editor: Ủa ba:)))))

Hàn Phong Vĩ lôi kéo Hạ Nhạc Thiên càng đi sâu vào trong, quẹo qua những con hẻm nhỏ phức tạp, sau đó đẩy một cánh cửa trên tường rồi ra hiệu cho Hạ Nhạc Thiên đi vào, cuối cùng mở ra chốt cửa tầng hầm.

Gương mặt Hàn Phong Vĩ giấu trong bóng đen, chỉ có âm thanh nhờn rít khiến người da đầu tê dại vang lên: “Vào đi, cậu lập tức…… nhìn thấy Hàn Mai Mai. “

Sắc mặt Hạ Nhạc Thiên rất khó coi, nhưng nghĩ đến Hàn Mai Mai, cậu vẫn bước vào.

Lối vào tầng hầm chỉ đủ rộng để một người đi qua.

Hàn Phong Vĩ đi phía sau Hạ Nhạc Thiên, ánh mắt nóng rát không ngừng đâm vào lưng Hạ Nhạc Thiên.

Bước chân hai người quanh quẩn trong không gian kín, sau khi bước vào tầng hầm, dù ánh đèn tối tăm, Hạ Nhạc Thiên vẫn có thể nhìn thấy được cảnh tượng xung quanh, hai nắm tay siết chặt mới hơi hơi thả lỏng.

Hàn Mai Mai còn sống, chỉ là nhìn qua không tốt lắm, trên trán đều là máu, cả người bị trói trên ghế không thể động đậy, miệng cũng bị bịt lại.

Nghe thấy tiếng bước chân, Hàn Mai Mai khó khăn ngẩng lên, vừa thấy người đến là ai, hô hấp lập tức trở nên dồn dập, con ngươi co chặt.

Hạ Nhạc Thiên lại nhìn qua bên cạnh, thấy một người đang hấp hối nằm trong một góc.

Người này, nếu không được cứu trị kịp thời, nhiều nhất nửa tiếng nữa sẽ cết.

“Người này là quan chỉ huy thành phố B của tổ chức Linh Dị?” Hạ Nhạc Thiên đột nhiên hỏi.

Giọng nói của Hàn Phong Vĩ trong tầng hầm ngầm trở nên khác lạ, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên: “Tôi còn tưởng cậu sẽ hỏi về Hàn Mai Mai đầu tiên chứ.”

Hàn Mai Mai tuy sốt ruột nhưng cũng không mất bình tĩnh, bởi vì cô cần phải giữ sức.

Dù cô không biết Hạ Nhạc Thiên lấy tự tin ở đâu mà dám một mình đến đây.

Nhưng Hàn Mai Mai vẫn đặt niềm tin vào Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên thấy Hàn Mai Mai tạm thời không nguy hiểm tính mạng, bèn cười hỏi Hàn Phong Vĩ, giọng điệu rất hứng thú: “Anh là Vi Phong Tiểu Chước? "Con ngựa đen" trong lời của tất cả người chơi?”

Hàn Phong Vĩ âm trầm nói: “Có vẻ như cậu không hề khẩn trương, chẳng lẽ cậu nghĩ rằng có thể chạy khỏi nơi này?”

Hạ Nhạc Thiên chậm rãi lắc đầu, nói: “Anh sai rồi, tôi chẳng những có thể chạy thoát, còn sẽ mang Hàn Mai Mai đi cùng.”.

||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||

Hàn Phong Vĩ như nghe được chuyện tiếu lâm, cười đến chảy nước mắt, cuối cùng hung tợn nói: “Cậu nằm mơ như vậy là vì không biết thực lực chân chính của tôi đáng sợ đến đâu.”

Hạ Nhạc Thiên gật đầu, “Anh nói đúng, vậy nên trước khi anh ra tay với tôi, có thể giải đáp vài thắc mắc của tôi không?”

Hàn Phong Vĩ giống mèo vờn chuột nhìn Hạ Nhạc Thiên, cười cười: “Nói thử xem, nếu câu hỏi của cậu thú vị tôi sẽ trả lời.”

Hắn nhẹ giọng thủ thỉ: “Tuyệt đối…… Đừng làm tôi thất vọng.”

Hạ Nhạc Thiên tìm chỗ ngồi xuống, nhún vai, “Trước giờ tôi vẫn luôn suy nghĩ một chuyện, làm thế nào mà tổ chức Địa Ngục phát hiện ra tôi, tôi tới nghĩ lui, chỉ có một người có thể, nhưng mà người kia đã bị tôi và Hàn Mai Mai giết chết.”

“Cho nên, vấn đề thứ nhất là……”

Hạ Nhạc Thiên nhìn chằm chằm Hàn Phong Vĩ, nói thẳng không chút phập phồng: “Anh chính là Ám Dạ, đồng thời, năng lực chết đi sống lại của anh có liên quan đến lệ quỷ?”

Hàn Phong Vĩ chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó cất giọng cười: “Không hổ là hạng nhất, xem ra cậu đã phát hiện ra rồi, nói vậy, cậu cố ý từ bỏ chống cự để đến đây sao?”

Hạ Nhạc Thiên không trả lời, xem như thừa nhận.

Hàn Mai Mai ngừng thở, chấn động tiêu hóa tin tức vừa nghe được.

Tuy rằng trước khi ngất xỉu, trong đầu nàng cũng hiện lên mặt của Ám Dạ, nhưng hai người họ rõ ràng không giống nhau.

Hơn nữa, Ám Dạ đã chết trong trò chơi, sao có thể xuất hiện ở trong thế giới Hiện Thực được.

Sau khi Hàn Mai Mai tỉnh lại, vẫn luôn suy nghĩ chuyện này, giờ thì cô đã biết được một phần chân tướng.

Rốt cuộc là cái dạng gì mới có thể làm người chết sống lại, trốn thoát trò chơi xóa bỏ.

Hạ Nhạc Thiên lại nói tiếp, “Vậy anh có thể trả lời vấn đề thứ hai rồi chứ?”

“Đương nhiên.” Hàn Phong Vĩ ung dung nhìn Hạ Nhạc Thiên, trên mặt vẫn là nụ cười cứng đợ kỳ quái.

“Anh và Sứ Giả Gothic —— kỳ thật là một người, đúng không?” Hạ Nhạc Thiên nói.

Hàn Mai Mai hoảng sợ nhìn về phía Hàn Phong Vĩ.

Nụ cười của Hàn Phong Vĩ dần dần biến mất, hắn nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, lạnh lùng nói: “Đúng thì thế nào, lúc cậu tới nơi này, cậu đã trở thành con rối của tôi!!!”

Hạ Nhạc Thiên nghe vậy thì cười: “Chuyện này chưa chắc.”

Tiếng nói vừa dứt, Hạ Nhạc Thiên đã giật đứt dây thừng trên người, sau đó trên tay hiện ra thanh đao ngắn có khắc hoa văn, nhìn Hàn Phong Vĩ: “Có thể giết anh một lần, thì có thể giết anh lần thứ hai.”

Hàn Phong Vĩ tức giận bước về sau mấy bước, điên cuồng nói: “Vậy phải xem cậu có bản lĩnh đó hay không.”

Hạ Nhạc Thiên không nói lời dư thừa, lập tức xông lên, dùng toàn bộ sức lực.

Hàn Phong Vĩ khinh thường hừ một tiếng, không để Hạ Nhạc Thiên vào mắt, không hề xem cậu như mơ đối thủ chân chính.

Bởi vì, hắn còn át chủ bài chưa sử dụng.

Nhưng lúc Hàn Phong Vĩ chuẩn bị dùng át chủ bài, một ánh sáng lạnh lướt qua mắt hắn, ngay sau đó trời đất quay cuồng, qua khoé mắt, hắn nhìn thấy —— thân thể mất đầu quỳ gối trên mặt đất.

Hắn mới nhận ra đầu mình bị chặt bỏ.

Hạ Nhạc Thiên lạnh băng nhìn đầu Hàn Phong Vĩ, chậm rãi đi qua, nhẹ giọng nói: “Tôi biết anh còn át chủ bài chưa tung ra, dĩ nhiên là không thể để anh dùng nó rồi.”

Hàn Phong Vĩ trợn trừng mắt, chết không cam lòng.

Hạ Nhạc Thiên cẩn thận kiểm tra thân thể Hàn Phong Vĩ, xác nhận đối phương đã tử vong mới đứng dậy cởi trói cho Hàn Mai Mai, lấy Sinh cơ hoàn từ Không Gian Bao Vây ra, “Cô bị thương rất nặng, ăn cái này đi.”

Hàn Mai Mai cũng không từ chối, sau khi nuốt thuốc xuống mới nhìn Hạ Nhạc Thiên: “Giúp tôi cứu quan chỉ huy.”

Hạ Nhạc Thiên lắc đầu, nói: “Không kịp nữa, anh ta chết rồi.”

Đối phương còn không trụ được nửa giờ như Hạ Nhạc Thiên suy đoán.

Hàn Mai Mai tâm tình phức tạp, “Như vậy cũng tốt……”

Hạ Nhạc Thiên nghe ra ẩn ý trong lời Hàn Mai Mai, nhưng giờ không phải lúc trò chuyện, “Rời khỏi đây rồi nói.”

Hàn Mai Mai gật đầu, lúc này cô đã đứng lên được, thuận tay thu thi thể Hàn Phong Vĩ và cấp trên vào Không Gian Bao Vây, “Tôi sẽ tìm một chỗ vắng vẻ xử lý xác bọn họ.”

Đề phòng có người cẩn thận tra ra Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên gật đầu, đỡ Hàn Mai Mai rời đi.

Hai người tìm một chỗ nghỉ ngơi, Hàn Mai Mai lập tức liên lạc với Trái Kiwi, báo bình an để cô không cần lo lắng.

Trái Kiwi vui đến bật khóc, muốn đi đến chỗ hai người họ, Hàn Mai Mai nói lúc này vẫn chưa được, bảo Trái Kiwi ở yên trong nhà đừng đi lung tung.

Trái Kiwi biết Hàn Mai Mai nói đúng, nhưng cô thật sự không thể ngồi yên được.

Đến khi Hạ Nhạc Thiên gửi tin nói rằng mình đang ở cạnh Hàn Mai Mai, Trái Kiwi mới nhẹ nhàng thở phào, không đòi ra ngoài tìm Hàn Mai Mai nữa.

Lúc này Hạ Nhạc Thiên và Hàn Mai Mai đã có thể bàn về Hàn Mai Mai.

“Hàn Phong Vĩ vậy mà lại là Ám Dạ, thảo nào hắn lại nghi ngờ hai chúng ta lén liên lạc với nhau.” Hàn Mai Mai vẫn khó tin nổi: “Nhưng tôi không hiểu được sao hắn và Sứ Giả Gothic là một người được chứ.”

Hạ Nhạc Thiên nói: “Lúc tôi bước vào tầng hầm mới biết được chuyện này.”

Hàn Mai Mai lập tức ngồi nghiêm túc.

Hạ Nhạc Thiên nhỏ giọng: “Lúc tôi bị Hàn Phong Vĩ đánh lén, tôi đã mơ hồ nhân ra sức lực và phản ứng của hắn không giống người thường, vì thế tôi giả vờ đánh không phân cao thấp với hắn.”

Chỉ có như vậy, Hàn Phong Vĩ mới có cơ hội uy hiếp Hạ Nhạc Thiên, sau đó thuận lợi tìm được nơi Hàn Mai Mai bị giam giữ.

Kế hoạch Hạ Nhạc Thiên rất hoàn mỹ.

Nhưng khi Hàn Phong Vĩ đẩy Hạ Nhạc Thiên vào tầng hầm ngầm, trong bóng tối không có chút ánh sáng.

Đối với ngũ cảm được nâng cấp như Hạ Nhạc Thiên mà nói thì không hề gì, cậu có thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh.

Nhưng chỉ có gương mặt Hàn Phong Vĩ là mơ hồ không rõ.

Tình huống này Hạ Nhạc Thiên đã thấy qua một lần, nhưng người chơi kia đã bị cậu và Hàn Mai Mai giết chết trong trò chơi.

Sớm hơn nữa, Hạ Nhạc Thiên đã biết người duy nhất nhận ra gương mặt của mình ở thế giới Hiện Thực, còn rất chắc chắn mình chính là người huỷ diệt tổ chức Địa Ngục chỉ có thể là Ám Dạ.

Nhưng vì Ám Dạ đã chết trong trò chơi, Hạ Nhạc Thiên đã mất đi mục tiêu nghi ngờ, nhưng Vi Phong Tiểu Chước xuất hiện, đồng thời Hàn Mai Mai từng nói biểu hiện của Vi Phong Tiểu Chước rất kỳ lạ, làm Hạ Nhạc Thiên có một suy đoán kinh người.

Dĩ nhiên, nguyên nhân chính là do trong trò chơi có đoạn phải kể chuyện xưa, tất cả lệ quỷ đều kể lại câu chuyện của mình, lúc ấy Ám Dạ cũng kể một câu chuyện Quỷ không đầu.

Khi mọi người đồng loạt tắt nến để kể chuyện xưa, Hạ Nhạc Thiên chú ý tới gương mặt của Ám Dạ rất mơ hồ, thậm chí khiến cậu nghi ngờ Ám Dạ cũng là quỷ.

Dù sau đó rời khỏi trò chơi, cậu vẫn không thể giải thích được.

Nếu như…… câu chuyện lúc ấy Ám Dạ kể thật, vậy có thể giải thích được vì sao mặt Ám Dạ lại mơ hồ trong bóng tối.

Bởi vì, Quỷ không đầu, vốn dĩ không có mặt!

Trùng hợp là Vi Phong Tiểu Chước cũng xuất tình huống này, lại liên tưởng đến thực lực Ám Dạ rõ ràng không kém mình quá nhiều, nhưng trên Bảng xếp hạng lại không có tên của hắn.

Còn một nguyên nhân nữa, ngoài Ám Dạ ra, còn ai biết mình cùng Hàn Mai Mai từng tổ đội tham gia trò chơi chứ?

Tổ chức Địa Ngục muốn bắt Trần Đỉnh để uy hiếp cậu, kết quả thất bại, vậy thì mục tiêu tiếp theo của bọn họ dĩ nhiên là Hàn Mai Mai, còn vì sao không phải là Trái Kiwi, Hạ Nhạc Thiên vẫn chưa thể xác định.

Chỉ tiếc tình huống lúc đó quá nguy hiểm, không thì để lại mạng sống cho Hàn Phong Vĩ có lẽ sẽ biết thêm nhiều thông tin hơn.

Hàn Mai Mai cau mày, nói: “Nhưng tôi không rõ, có vẻ như thực lực của cậu mạnh hơn hắn rất nhiều, sao lại giết chết hắn nhanh như vậy.”

Hạ Nhạc Thiên nhắc đến Sứ Giả Địa Ngục, “Khi tôi nhận ra Vi Phong Tiểu Chước chính là Sứ Giả Gothic, mới biết lời của Sứ Giả Địa Ngục không hoàn toàn đúng sự thật. “

Trước khi chết Sứ Giả Địa Ngục từng nói, trên người Sứ Giả Gothic có một con lệ quỷ, điều kiện giết người của nó là nói chuyện với Sứ Giả Gothic.

Lệ quỷ là kẻ thù của Sứ Giả Gothic, nên nếu có người tiếp lời Sứ Giả Gothic, người này sẽ kích phát cơ hội giết.

Hạ Nhạc Thiên tạm dừng vài giây, sau đó tiếp tục nói: “Nhưng tôi đã nói chuyện với Sứ Giả Gothic rất nhiều lần, nhưng cũng không thấy được có gì khác thường.”

“Cho nên tôi nghi ngờ, cơ hội để lệ quỷ giết người có thể là một câu nói cụ thể, hoặc là một động tác nào đó.”

Hàn Mai Mai bừng tỉnh: “Thảo nào lúc đó Hàn Phong Vĩ không sợ cậu tấn công, vì trong tay hắn có át chủ bài chưa tung ra.”

Hạ Nhạc Thiên gật đầu ừ một tiếng: “Không sai, nên tôi phải giải quyết hắn nhanh nhất có thể, vì tôi không chắc chắn mình có thể tránh được cơ hội giết người của đối phương.”

Khinh thường bất kỳ người chơi nào đều có khả năng bị lật thuyền, huống hồ là một kẻ cực kỳ đáng sợ và nguy hiểm như Sứ Giả Gothic.

“Nhưng mà……” Hàn Mai Mai muốn nói lại thôi, “Sứ Giả Gothic có thể biến thành Ám Dạ, lại có thể biến thành Vi Phong Tiểu Chước, chẳng lẽ chỉ có giết chết Sứ Giả Gothic thật sự mới có thể……”

“Đúng vậy.” Hạ Nhạc Thiên nói.

Bản thể thật sự chính là Sứ Giả Gothic, chỉ có giết chết cơ thể chủ, mới hoàn toàn ngăn cản hắn dùng thân phận khác để vào trò chơi.

“Sứ giả Gothic đã biết mặt chúng ta, lỡ như hắn giả thành một người chơi mới……” Hàn Mai Mai đột nhiên im bặt, sắc mặt thay đổi.

Hạ Nhạc Thiên nói: “Sao vậy?”

Hàn Mai Mai ngồi thẳng người, cẩn thận phân tích: “Nếu như…… mục đích hắn bắt Trần Đỉnh, là vì biến thành Trần Đỉnh để tiếp cận tiếp cậu thì sao? Giống như Vi Phong Tiểu Chước, rõ ràng trước kia là một người bình thường, nhưng người ở trong thân xác này đã biến thành Gothic Sứ Giả.”

Hạ Nhạc Thiên nhíu mày, sau đó gật đầu: “Rất có thể, cho nên sau khi không bắt được Trần Đỉnh, Sứ Giả Gothic mới theo dõi cô.”

Cậu cũng hiểu vì sao hắn không bắt Trái Kiwi.

“Bởi vì, một diễn viên xuất sắc cũng không thể sắm vai người khác một cách hoàn mỹ, đặc biệt là người này còn cực kỳ ưu tú trên mọi phương diện, khả năng phản trinh sát cực tốt, xác suất bại lộ sẽ càng cao.”

Vậy nên Sứ Giả Gothic chỉ có thể chọn Hàn Mai Mai.

“Nhưng nếu mục tiêu của hắn là tôi, muốn tiếp cận cậu, vậy sao hắn còn dẫn cậu lại đây?” Hàn Mai Mai đưa ra nghi vấn.

Ngay sau đó, hai người kinh ngạc nhìn nhau, đều nghĩ đến một nguyên nhân.

Mục đích cuối cùng của Sứ Giả Gothic không phải trở thành Hàn Mai Mai, mà là dùng Hàn Mai Mai uy hiếp Hạ Nhạc Thiên, sau đó —— trở thành Hạ Nhạc Thiên.

Như vậy, dù Sứ Giả Gothic có dùng [Da Da Hạ] chết trong trò chơi cũng không sao cả, vì người tiếp theo có thể thông quan trò chơi, vẫn là Sứ Giả Gothic.

“Trò chơi không kiểm tra bug này sao?” Hàn Mai Mai rất khó chịu.

Nếu cứ tiếp tục mặc kệ Sứ Giả Gothic……

Hàn Mai Mai không dám nghĩ sau này mọi chuyện sẽ đáng sợ cỡ nào.

Hạ Nhạc Thiên suy nghĩ một lát, nói: “Có lẽ vì…… Trò chơi trói định không phải là linh hồn, mà là một phương diện nào đó.”

Qua câu chuyện Quỷ không đầu mà Sứ Giả Gothic từng kể, chứng tỏ thủ đoạn giết người có liên quan đến việc đổi đầu.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sứ Giả Gothic có thể biến thành những người khác.

Vậy cái đầu thật sự của Sứ Giả Gothic ở đâu?

****

Editor: Khúc này nói ai vậy? Trái Kiwi á hả? Có nhầm với Hàn Mai Mai không zị ಠ⁠﹏⁠ಠ

[Cậu cũng hiểu vì sao hắn không bắt Trái Kiwi.

“Bởi vì, một diễn viên xuất sắc cũng không thể sắm vai người khác một cách hoàn mỹ, đặc biệt là người này còn cực kỳ ưu tú trên mọi phương diện, khả năng phản trinh sát cực tốt, xác suất bại lộ sẽ càng cao.”]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.