Chương trước
Chương sau
Hạ Nhạc Thiên vẫn luôn nghi ngờ rằng, một khi Bug bị phát hiện sẽ không thể trốn được nữa.

Này có lẽ nó liên quan đến một quy tắc nào đó không thể nói rõ.

Nhưng tình huống hiện tại có lợi đối Hạ Nhạc Thiên, cậu đã tấn công được thi thể, nói đúng hơn là Bug trong thi thể.

Mà bàn tay vàng vẫn luôn trốn tránh cũng bắt đầu bày ra thực lực của mình.

Hạ Nhạc Thiên phát hiện hai tay của mình lại ngưng tụ ánh sáng xanh lục, tuy cậu không có cảm giác mình mạnh lên.

Nhưng mà, thi thể kia lại lộ ra vẻ mặt rất kiêng kị.

Thay đổi nhỏ này khiến Hạ Nhạc Thiên có chút nắm chắc, tiếp tục vung rìu bổ vào đầu thi thể.

Nó nhanh chóng tránh thoát, dường như rất kiêng kị đánh tay đôi với Hạ Nhạc Thiên, nhưng thi thể đã bị ướp lạnh đến đông cứng, vốn không thể nhanh nhẹn uyển chuyển như người sống.

Rất nhanh, thi thể này lại bị Hạ Nhạc Thiên chém thêm một rìu, khe hở trên trán ngày càng rộng, lộ ra ánh sáng xanh lục quỷ dị lấp ló bên trong.

Tinh thần Hạ Nhạc Thiên rung lên, không chút do dự sử dụng toàn bộ sức mạnh, muốn nhanh chóng giải quyết thi thể này.

Thời gian đã không còn nhiều.

Cần phải nhanh chóng giết chết Bug, nếu không mọi chuyện đều đổ sông đổ biển hết.

*

Bùi Anh vẫn đang trốn trong góc khuất, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Nhưng thời gian đã hơn hai phút, vẫn không có bất kỳ chuyện gì xảy ra.

Nhưng nàng vẫn không dám thả lỏng, trong lòng cầu nguyện Hạ Nhạc Thiên có thể quay lại đúng hẹn.

Nếu không......

Nàng nhịn không được quay đầu nhìn về phía lò hoả thiêu đang hoạt động, trên mặt tràn đầy lo lắng.

*

Ánh sáng xanh lục từ tay Hạ Nhạc Thiên tỏa ra càng lúc càng sáng ngời, bàn tay vàng định dùng hết toàn bộ sức mạnh của nó, bởi vậy có thể thấy được Bug đối diện rất mạnh.

Hạ Nhạc Thiên thấy vậy thì lại tiếp tục tấn công, thi thể tránh né được mấy lần lại bị chém trúng, miệng vết thương vốn to bằng lòng bàn tay lập tức bị xé toạc, lộ ra màu trắng của óc, một ít thịt nát rơi lộp bộp xuống đất, làn da của nửa bên sọ não bị cắt đứt, lủng lẳng muốn rơi xuống bất kỳ lúc nào.

Mà ánh sáng xanh lục bên trong lại bắt đầu lập loè, nhưng Nó vẫn bám chặt lấy sọ não của thi thể, cùng lúc đó, thi thể càng trở nên nôn nóng bất an, không trốn tránh nữa mà trực diện tấn công lại Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên lập tức nâng cao cảnh giác, giơ cao chiếc rìu trong tay rồi chém thật mạnh xuống, mang theo tiếng gió gào thét vung về phần đầu thịt óc lẫn lộn của thi thể, nó vội vàng dùng tay bắt lấy rìu, vậy mà có thể đè lại được.

Hạ Nhạc Thiên cũng không ngạc nhiên.

Người chơi bình thường ngay cả con quỷ nho nhỏ cũng không thể đối phó được, Hạ Nhạc Thiên cũng không khác gì, nếu thật sự nguy hiểm đến tính mạng, cậu sẽ sử dụng bùa vàng để ngăn lại, mà không sử dụng phần sức mạnh kia.

Bởi vì lệ quỷ chỉ có thể chết bởi quy tắc về đường sống, chứ không thể bị người chơi giết chết, dù người chơi có mạnh đến đâu.

Có lẽ sẽ có ngoại lệ, nhưng cho tới giờ Hạ Nhạc Thiên vẫn chưa gặp được trường hợp ngoài ý muốn nào.

Nhưng lệ quỷ bị Bug khống chế thì khác.

Chúng nó không nằm trong quy tắc, Hạ Nhạc Thiên lại là người chơi mang Bug trên người, xét về bản chất thì không khác gì những Bug đang trốn chạy.

Cho nên mặc kệ là lúc nào, nếu Hạ Nhạc Thiên đụng phải Bug, hai bên sẽ tranh đoạt lực lượng, hoặc là cắn nuốt đối phương, hoặc là bị đối phương cắn nuốt.

*****
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.