Khi chạy ra ngoài hắn còn liên tục quay đầu nhìn lại, theo lý mà nói đối phương nên theo sau mới đúng.
Hạ Nhạc Thiên giấu chuyện Báo Động Phía Trước Năng Lượng Cao, giải thích: "Trò chơi sẽ không cho phép gian lận như vậy, mỗi lần chỉ có thể mở một ngăn tủ, muốn mở tủ tiếp theo nhất định phải thả thi thể lại."
Phùng Thành Thư gật đầu.
Chuyện này khi hắn chạy ra thì mới đột nhiên nghĩ đến, chỉ là lúc ấy sắp đến thời gian quay ngược, hoàn toàn không kịp quay lại đóng cửa tủ.
"Nhưng sao lúc đó cậu không chạy ra?" Phùng Thành Thư vẫn khó hiểu, chợt ánh mắt hắn liếc qua Từ Thiên Ninh, lộ ra vẻ mặt không tin nổi, "Chẳng lẽ, cậu ở lại cứu Từ Thiên Ninh?"
Nói xong, Phùng Thành Thư không nhịn được ghen ghét khó chịu, Từ Thiên Ninh có tài có đức gì, một tên vô dụng nhát gan ngu dốt, mà lại được Da Da Hạ không tiếc mạo hiểm ở lại cứu giúp.
Hỏi làm sao hắn bình tĩnh cho được.
Hạ Nhạc Thiên cũng không muốn Phùng Thành Thư hiểu lầm vào thời điểm nguy cấp này, bèn giải thích: "Anh cũng biết rõ, càng chết nhiều người chơi thì càng tăng tỉ lệ giết người của lệ quỷ, huống chi, lúc ấy tôi chỉ cần đóng cửa tủ lại là có thể giải trừ giết người cơ hội."
Tuy Bùi Anh cảm thấy cách làm của Hạ Nhạc Thiên là đúng, nhưng quả thật là Từ Thiên Ninh không có bất kỳ giá trị nào đáng để cứu sống, lỡ như cậu ấy gặp nguy hiểm thì nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508762/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.