Sau khi mở khóa xong, Phùng Thành Thư lại lùi về sau vài bước, Từ Thiên Ninh khẩn trương đến mồ hôi đầy đầu, không dám thở mạnh.
Hạ Nhạc Thiên không chút do dự, nhanh chóng mở tủ lấy túi ra đặt lên bàn dài, sau đó kéo khóa, thi thể bên trong có gương mặt vô cùng xa lạ, cũng không phải một trong bốn nhân viên công tác.
Phùng Thành Thư và Từ Thiên Ninh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa mồ hôi trên trán, nhanh chóng đi qua mở ảnh chụp đối chiếu.
Thi thể người đàn ông khoảng 40 tuổi, miệng vết thương dữ tợn làm Từ Thiên Ninh không dám nhìn kỹ, chỉ có thể dựa vào kiểu tóc và đặc điểm nổi bật trên gương mặt để tìm kiếm.
Rất nhanh, Phùng Thành Thư đã tìm ra ảnh chụp tương ứng, lập tức giơ điện thoại cho Hạ Nhạc Thiên xem.
Từ Thiên Ninh thấy thế thì không khỏi thất vọng, vội vàng gõ chữ giơ lên: [Không thì chúng ta xem cùng lúc mấy thi thể đi, chỉ còn mười một phút nữa thời gian sẽ quay ngược đến 8 giờ sáng rồi.]
Hạ Nhạc Thiên cẩn thận lắc đầu, từ chối đề nghị của Từ Thiên Ninh.
Từ Thiên Ninh khó hiểu, theo bản năng nhìn về phía Phùng Thành Thư, hy vọng Phùng Thành Thư có thể đứng về phía mình.
Nhưng Từ Thiên Ninh phải thất vọng rồi, đối với Phùng Thành Thư, lời của Hạ Nhạc Thiên vừa là mệnh lệnh vừa là bùa hộ mệnh, đối phương nói cái gì thì chính là cái đó.
Từ Thiên Ninh không cam lòng xóa đi dòng chữ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508759/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.