Phùng Thành Thư nhắm mắt hít sâu hai lần, rất nhiều ý nghĩ cuộn trào trong đầu của hắn, cuối cùng hóa thành hư không.
Chỉ còn lại một suy nghĩ kiên quyết, đó chính là -- sống sót.
Hắn muốn sống sót, không muốn bị trò chơi lau sạch tất cả dấu vết, không còn người nào nhớ rõ hắn, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Phùng Thành Thư trở nên bình tĩnh hơn, đè nén cảm xúc sợ hãi lấy chìa khóa từ trong túi ra.
Rõ ràng cất trong túi cả đêm, nhưng chìa khóa vẫn lạnh băng như mới lấy ra từ tủ đông lạnh.
Đầu ngón tay nháy mắt bị đông lạnh đến đỏ bừng, hầu như mất đi tri giác.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không, không khí lúc này càng trở nên lạnh băng, dường như có thứ gì thổi nhẹ lên làn da của hắn, làm hắn nổi hết da gà.
Bùi Anh khẩn trương nắm chặt tay, trong lòng không ngừng cầu nguyện tuyệt đối đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.
Từ Thiên Ninh hoàn toàn không dám nhìn Phùng Thành Thư, nhịn không được lùi ra sau một bước, chuẩn bị sẵn sàng đào tẩu nếu có nguy hiểm.
Áp lực của mỗi người như dây đàn bị kéo căng, luôn có khả năng đứt đoạn bất kỳ lúc nào.
Chìa khóa hơi hơi xoay chuyển, phát ra tiếng vang thanh thúy, mọi người căng thẳng trong lòng, không dám thở mạnh.
Cũng may vẫn chưa có chuyện quỷ dị nào xảy ra.
Trưởng quản Lý từng cảnh cáo người chơi không được mở tủ đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508749/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.