[Nâng Một Ngụm Rượu: Tôi nghĩ kỹ rồi, dù sao chúng ta cũng là một đoàn thể, không thể để cậu gánh hết nguy hiểm được, là một đồng đội, tôi cũng nên vì đội ngũ mà cống hiến sức lực.]
Hạ Nhạc Thiên thở dài một tiếng, lại gửi cho Trần Đỉnh một tin nhắn.
[Da Da Hạ: Vậy anh cẩn thận.]
[Nâng Một Ngụm Rượu: Tôi sẽ, chỉ là bên chỗ Bùi Anh chỉ sợ cần cậu chăm sóc nhiều hơn, trong khoảng thời gian này tôi không thể ở cùng Bùi Anh được.]
Hạ Nhạc Thiên thoáng suy nghĩ vài giây, hỏi Trần Đỉnh có muốn để Bùi Anh đến ở với mình không, đúng lúc phòng kế bên đang cho thuê, Bùi Anh có thể vào ở đó.
Dù ba người quan hệ thân thiết, nhưng nam nữ khác biệt, đây là biện pháp tốt nhất rồi.
Trần Đỉnh lập tức thương lượng với Bùi Anh, cuối cùng đưa ra quyết định.
Dọn nhà thôi.
Để bảo vệ Bùi Anh, Trần Đỉnh chỉ đưa Bùi Anh đến khu vực gần nơi Hạ Nhạc Thiên sống, sau đó lái xe rời đi.
Những phần còn lại đều giao cho Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên nhận được tin nhắn Trần Đỉnh gửi tới, lập tức xuống lầu đi đến địa điểm hẹn sẵn, cầm lấy hành lý Bùi Anh manh theo, phát hiện nó nhẹ bẫng thì ngạc nhiên: "Không để đồ sao?"
Bùi Anh vẫn còn lưu luyến Trần Đỉnh, trên mặt mang theo chút ưu sầu, lắc đầu nói: "Ừm, lát nữa phải gặp chủ nhà, nếu tôi không mang theo cái gì thì có hơi kỳ lạ."
Hơn nữa quanh khu vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508719/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.