Pudding Xoài khóc lóc một hồi lâu, tâm tình vô cùng thống khổ.
Trong trò chơi lần trước, tuy cô là tân nhân, nhưng lại may mắn được một người chơi lâu năm bảo vệ, từ đầu tới đuôi cô đều không gặp nguy hiểm, cho dù có chút nguy hiểm thì người chơi lâu năm kia cũng sẽ không để cô gánh chịu.
Có thể nói, vận may của cô tốt đến nỗi khiến không ít người chơi ghen ghét.
Nhưng lúc này không có người chơi lâu năm bảo vệ, cô mới ý thức được trò chơi đáng sợ tới cỡ nào, nhận ra chỉ có một mình cô lẻ loi sợ hãi.
Cũng ý thức được những ánh mắt phức tạp và ghen ghét lúc ấy, đến tột cùng chứa đựng bao nhiêu hâm mộ cùng giận dữ.
Cố tình khi đó cô ỷ vào có người chơi lâu năm bảo vệ, hành xử không khác gì ngoài Hiện Thực, cô nhớ rõ không chỉ một lần, người chơi lâu năm kia đã thật lòng khuyên bảo: "Có người chơi lâu năm chịu che chở cô ở trò chơi đầu tiên là điều tốt, tốt nhất là cô nên nghiêm túc học hỏi kinh nghiệm, phân tích cơ hội giết người của lệ quỷ là gì."
Khi đó cô trả lời thế nào..
"Không phải còn có ngài bảo vệ tôi sao? Vì sao tôi nhất định phải học thứ này? Lệ quỷ đáng sợ như vậy, tôi chỉ nhìn nó thôi đã sợ tới mức chân mềm nhũn."
Cô nghĩ rất đơn giản.
Người chơi lâu năm kia nguyện ý bảo vệ mình, còn không phải vì ham muốn mỹ mạo và thân thể tươi trẻ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508667/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.