Hình như cậu đã thông suốt vì sao nhiệm vụ lần này lại khen thưởng cao như vậy.
Nếu suy đoán của mình chính xác......
Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên rơi xuống ngón tay đã được băng bó, trong lòng đã có một chủ ý.
Người chơi khác vẫn luôn âm thầm quan sát nhất cử nhất động của Hạ Nhạc Thiên, ai cũng không ngốc, đều cho rằng người chơi đứng đầu Bảng Xếp Hạng này nhất định đã phát hiện manh mối gì đó.
Hạ Nhạc Thiên không để ý đến bọn họ, cậu cởi bỏ mảnh vải quấn quan ngón trỏ, sau đó treo nó lên móc câu, quăng cần câu quăng ra ngoài.
Móc câu vừa lúc rơi xuống vùng biển có khá nhiều lệ quỷ.
Lệ quỷ ngửi được mùi máu của Hạ Nhạc Thiên, lập tức hung hăng xông tới như bầy cá mập, nhưng chúng nó lại không cắn móc câu, hoặc là dùng tay tháo mảnh vải, chỉ đồng loạt giương mắt nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên, trong mắt tràn đầy tham lam ác ý.
Mỗi con quỷ đều lượn tới gần thuyền của Hạ Nhạc Thiên, giương nanh múa vuốt vô cùng dữ tợn.
Chúng nó muốn bò lên thuyền kéo nhân loại này xuống, xé xác phanh thây.
Trong lòng Hạ Nhạc Thiên khẽ lộp bộp, cũng không phải bị lệ quỷ dọa sợ, mà là cậu ý thức được một chuyện vô cùng quan trọng.
Chúng nó đã không thỏa mãn với mảnh vải dính máu.
Cậu đã bỏ lỡ thời điểm quan trọng trong ngày đầu tiên, có lẽ ngày đầu tiên chính là đường sống thật sự, nói không chừng trò chơi cho ba ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508663/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.