"Chỉ cần cắt một miếng thịt là có thể sống sót, tại sao còn muốn đánh cược cơ hội sống nhỏ như vậy?" Phú Nhị Đại không hiểu nổi suy nghĩ của Hạ Nhạc Thiên, lập tức đưa ra nghi ngờ, "Có phải cậu đã phát hiện manh mối gì, nhưng không có nói cho chúng tôi biết đúng không?"
Không có lý do nào giải thích cho hành vi khác thường này của Da Da Hạ.
Tục ngữ nói, khác thường tất có yêu.
Hắn mới không tin một vị đại lão đứng đầu Bảng Xếp Hạng sẽ ngốc hơn người chơi bình thường, cho nên khả năng rất lớn là vì đối phương đã phát hiện tin tức nào đó rất quan trọng.
Người chơi khác đồng loạt nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên, trong lòng vừa khiếp sợ vừa oán giận.
Quả nhiên người chơi cao cấp đều gian trá như nhau, trước nay đều không có ai chân thành đối xử với tân nhân như bọn họ, phát hiện manh mối có ích thì đều giấu trong lòng.
Hạ Nhạc Thiên bình tĩnh nhìn Phú Nhị Đại, "Tôi không phát hiện manh mối nào cả, ai cũng có trực giác, mà trực giác nói cho tôi biết, chiếc du thuyền kia rất nguy hiểm."
Đương nhiên, Hạ Nhạc Thiên cũng không thèm để ý những người này có tin tưởng hay không, dù sao mục đích của cậu chỉ là cho những người này một lý do hợp lý.
Về phần bọn họ có tin hay không, Hạ Nhạc Thiên không thèm quan tâm.
Tương tự, lời này của Hạ Nhạc Thiên cũng khiến các người chơi càng sốt ruột bất an, lâm vào giãy giụa rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508661/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.