Ai cũng không ngờ Trần Khả Mạn là quỷ!
Hứa Xuyên vừa chạy vừa thở dốc nói: "Cô ta lừa gạt tất cả mọi người."
Trần Đỉnh nói: "Tôi đã nói rồi, Trần Khả Mạn cũng không biết mình là quỷ, hơn nữa chúng ta không biết khi nào cô ta sẽ đuổi theo."
Bùi Anh cắn răng đỡ vết thương chạy, hy vọng không liên lụy đến Trần Đỉnh và Hứa Xuyên, lúc này nàng vẫn không quên tự hỏi đường sống rốt cuộc là gì.
"Trần Đỉnh, anh nói xem có phải đường sống ở cổng vào công viên hay không? Cái lồng không khí kia rất có thể là vì thu hút lực chú ý của chúng ta." Bùi Anh chần chừ nói.
Trần Đỉnh ngẩn người, nói: "Không loại trừ khả năng này." Hắn nói xong lại nhịn không được nhìn ra sau, âm thanh mang theo một chút bất an: "Nhưng anh không biết chúng ta có thể chạy tới đó kịp không."
Bùi Anh mấp máy miệng, kiên quyết nhìn hắn, "Hai người đi đi, không cần lo cho em đâu."
Hứa Xuyên vội vàng nhìn về phía Bùi Anh, sau đó lại nhìn qua Trần Đỉnh, hốt hoảng nói: "Cô đừng ngớ ngẩn, Trần Khả Mạn sẽ giết chết cô."
Hứa Xuyên vẫn luôn có hảo cảm với Bùi Anh, lúc hắn không ngừng tìm đường chết, chỉ có Bùi Anh không ác ngôn mắng chửi hắn, có đôi khi còn ra mặt giải vây.
Quan trọng nhất là, hắn sợ Trần Đỉnh sẽ không đồng ý với Bùi Anh, hắn là một tân nhân, hơn nữa còn là loại tâm nhân không đầu óc, không thể sống nổi trong trò chơi đáng sợ này.
Hắn cần phải đi theo người chơi lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/1081413/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.