Rõ ràng là đang ở trong thế giới trò chơi kinh dị, nhưng Hạ Nhạc Thiên lại cảm thấy mình giống như đang đi du lịch, đương nhiên, loại ảo giác này rất nhanh đã biến mất sau khi đến nơi.
Sau khi xuống xe, nhân viên công tác tựa hồ một giây cũng không muốn dừng lại, vọt nhanh phóng đi.
Thích Lệ Phi đút tay vào túi, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Hạ Nhạc Thiên, nói: "Nhìn gì vậy?"
Hạ Nhạc Thiên lấy lại tinh thần, có chút xấu hổ nói: "Không có gì, chỉ là cảm thấy nhân viên công tác kia hình như hơi sợ anh."
Thích Lệ Phi nhàn nhạt nói: "Vẫn ổn."
Hạ Nhạc Thiên lập tức nhìn Thích Lệ Phi bằng ánh mắt kính ngưỡng.
Thích Lệ Phi tựa hồ rất hưởng thụ ánh mắt này của Hạ Nhạc Thiên, cố gắng ngăn khóe miệng đang muốn nhếch lên, liều mạng duy trì vẻ mặt lạnh nhạt, "Còn không đi?"
Hạ Nhạc Thiên à một tiếng rồi đuổi kịp.
Sau khi đến lối vào công viên trò chơi, Thích Lệ Phi ngừng lại, Hạ Nhạc Thiên cũng không hỏi Thích Lệ Phi vì sao dừng lại, mà tự mình đi lên trước vài bước, sau đó bị vách tường không khí đập trở về.
Hạ Nhạc Thiên ngẩn người, cẩn thận giơ tay chạm phía trước, sờ đến một vách tường có cảm xúc như thạch trái cây, vô cùng đàn hồi.
Cậu dùng lực khá mạnh vẫn không thể đánh vỡ vách tường thạch này, xem ra vách tường này có tác dụng cấm người chơi rời khỏi công viên từ lối vào.
Cậu tìm kiếm xung quanh thêm một lần, không phát hiện bất kỳ manh mối nào.
Hạ Nhạc Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/1081411/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.