Trần Khả Mạn chính là tác giả, tiểu thuyết mà cô ta viết đã tái hiện cụ thể trong trò chơi lần này.
Tất cả người chơi đồng loạt sởn tóc gáy, rồi lại lập tức ý thức được vai trò của Trần Khả Mạn đối với trò chơi này có ý nghĩa quan trọng đến cỡ nào.
Bây giờ Trần Đỉnh cũng không rảnh lo chuyện bị vả mặt nữa, lập tức hỏi Trần Khả Mạn, "Cô có biết nội dung phía sau là gì hay không?"
Mọi người lập tức đè nén kích động nhìn Trần Khả Mạn.
Trần Khả Mạn sắc mặt tái nhợt, nói: "Đây, đây là lần đầu tiên tôi viết tiểu thuyết, căn bản không viết đại cương cùng dàn ý, tôi không biết phải viết nội dung phía sau như thế nào, đều là viết tới đâu hay tới đó."
Nói cách khác.
Trần Khả Mạn là tác giả, thế nhưng cũng không biết đường sống trò chơi là gì.
Lợi thế của cô hoàn toàn biến mất!
Các người chơi cau mày, sắc mặt rất khó coi.
Thời gian kế tiếp trong trò chơi, thứ mà các người chơi cần phải đối mặt, vẫn là một ẩn số.
Trong khoảng thời gian ngắn, các người chơi vô cùng suy sụp.
Trần Khả Mạn biết lượng sức mình, bất kể xét từ phương diện nào cũng đều không đáng để người chơi lâu năm bảo vệ, thậm chí biểu hiện còn không bằng Vương Thu Lệ.
Nếu thật sự xảy ra nguy hiểm, rất có khả năng mình chính là nối tiếp Hứa Xuyên.
Nghĩ vậy, Trần Khả Mạn lại sợ hãi.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ đây.
Vì sao lúc trước mình lại muốn viết cái thể loại tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/1081395/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.