Người chơi khác cũng rất lưỡng lự với mấy ngón tay này.
Cho dù là người chơi đồng tình với hắn, cũng không muốn giúp hắn nhặt lên.
Cổ Lăng nhìn Lưu Lợi Minh vẫn chậm chạp không nhặt, thậm chí còn hy vọng xa vời người chơi khác giúp hắn, lập tức lạnh lùng nói: "Anh đã làm sai còn muốn người chơi khác chùi đít cho anh sao?"
Chung Thế Vĩ cảm thấy vô cùng nhục nhã, nhưng hắn biết sẽ không có ai giúp mình, chỉ có thể tự mình nhặt lên.
Hắn còn biết, nếu mình không nhặt lên, nhất định sẽ bị người phụ nữ tên Cổ Lăng bài xích, mà những tân nhân khác sẽ vì thái độ của Cổ Lăng mà theo bản năng bài xích hắn.
Nếu như vậy, một tân nhân như hắn, làm sao sống nổi trong trò chơi này?
Cho nên hắn cần phải nhặt thứ đó lên.
Gốc ngón tay mơ hồ còn thấy một chút vết máu, hắn căng da đầu nhặt hết lên bỏ vào hộp, sau đó đậy nắp lại.
Sau đó đem những thứ này bỏ vào ngăn đông của ướp lạnh.
Dĩ nhiên, mấy hộp cơm dưới lầu một cũng đều bỏ vào tủ đông ướp lạnh.
Chung Thế Vĩ vội vàng chạy vào buồng vệ sinh, liều mạng chà rửa hai tay, bọt xà phòng che kín toàn bộ bàn tay, nhưng hắn vẫn cảm thấy trên tay còn sót lại máu tươi.
Lại nhớ đến cảm xúc lạnh buốt cứng đờ khi chạm vào mấy ngón tay, hắn ghê tởm muốn nôn khan.
Hắn mạnh mẽ đè xuống cảm giác không khoẻ, như điên rồi mà liều mạng chà hai tay, thẳng đến khi trên tay truyền đến cơn đau, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/1081346/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.