Hạ Nhạc Thiên cảm giác mặt mình có hơi đau, còn có chút không quá tự nhiên.
Trên đỉnh đầu Thích Lệ Phi vẫn treo cao dòng chữ xanh [???].
Đến bây giờ cậu cũng không biết rốt cuộc ba dấu chấm kia có ý nghĩa gì, chỉ là theo trực giác cảm thấy rất ghê gớm.
Cổ Lăng quay đầu nhìn Thích Lệ Phi, sau đó mới giải thích với những tân nhân đang lo sợ bất an: "Hiện tại các người đang ở trong một không gian kì lạ, các người có thể hiểu như thế giới song song, hoặc là thế giới giả thuyết, nói tóm lại, đây không phải thế giới hiện thực."
Các tân nhân dĩ nhiên là không tin lời nói của Cổ Lăng.
Trong đó có người chơi tính tình tương đối táo bạo, biểu tình cau có nói: "Cô đùa cái gì vậy? Nghĩ bọn tôi là đồ ngốc sao?"
Có vẻ như Cổ Lăng đã tập mãi thành quen với phản ứng này, giống như đã từng nhiều lần gặp phải tình huống như vậy.
Quan trọng nhất là nàng không giống Triệu Hòa Hạo dùng mấy chi tiết khác để thuyết phục người chơi, mà là từ không trung biến ra một thanh đao nhỏ, lạnh lùng rút vỏ cắm sâu vào bàn đá cẩm thạch.
Mọi người trừng to mắt, biểu tình bị đông cứng lại.
Hạ Nhạc Thiên theo bản năng nhìn đoản đao, trong lòng thậm chí có chút hâm mộ.
Thanh đoản đao này khẳng định rất quý.
Bên ngoài vỏ còn được khảm bảo thạch xanh lục, xung quanh điểm xuyết đá quý nhỏ màu đỏ rực rỡ chói mắt.
Mà trên vỏ đao của cậu chỉ điêu khắc hoa văn nhìn như có lệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/1081342/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.