Khả Ni tỉnh lại, thấy Hoắc Long đang cầm tay mình. Cô chợt mỉm cười, mấy lần trước đều là cô trông chừng anh ấy, nay lại đổi ngược lại.
- Còn dám cười!
Hoắc Long miệng nói nhưng tay lại bóp bóp má Khả Ni.
- Anh đối xử với người bệnh như thế à! Về khi nào vậy?
- Ngay khi nghe tin em mất tích.
- Nhanh vậy sao?
- Phu nhân của anh là trên hết!
Khả Ni vui lòng, bác sỹ đã kiểm tra lại cho cô, mọi thứ đều ổn, vết thương thì tĩnh dưỡng một thời gian là sẽ lành.
- Là Hồng Vũ Hưng cứu em!
- Ừm!
Khả Ni thấy hơi lạ khi Hoắc Long không hỏi nhiều về vụ cô bị truy sát.
- Bắt được kẻ nào chưa?
- Bách Tùng đang điều tra, có vẻ liên quan tới vụ lần trước của anh. Xem ra có kẻ muốn ngồi lên vị trí của chúng ta.
- Không tránh được!
- Làm em sợ rồi!
- Không sao, chẳng phải em đang ở đây sao.
- Sau này anh sẽ luôn bên em!
- Anh đâu thể kè kè trông vợ mãi được, lão đại Hoắc Liên Bang còn trăm công nghìn việc.
- Không, đi đâu anh cũng xách em theo, anh không thể mất em được.
- Dính người từ khi nào vậy?
- Em là người của anh, có chết cũng phải chết trong tay anh. Tuyệt đối không thể để kẻ khác động tới em được.
Cứ nghĩ Hồng Vũ Hưng chăm sóc vợ mình cả đêm, Hoắc Long ghen hơn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-den/3308972/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.