Bỗng Hoắc Long đổ rạp người về phía Khả Ni. Cô vẫn ôm anh chưa buông, chưa hiểu gì thì cô cảm nhận được gì đó chỗ tay đang ôm lưng anh.
Một màu đỏ ấm nóng dần dần loang ra, dù mảng áo đen nhưng vẫn nhìn rõ, máu dính đầy lên tay cô. Khả Ni hốt hoảng hét lên:
- Hoắc Long!
- Em... không sao chứ?
- Em không, anh, anh ...
Hoắc Long nghe vậy mới ngã khụy xuống, vệ sĩ nháo nhác, vài người vây quanh hai bọn họ tạo một rào chắn kín mít, còn lại thì chia nhau đi tìm kẻ ra tay.
- Tỉnh lại đi, tỉnh lại đi....
Khả Ni sợ hãi, lắp bắp ôm anh , tay giữ vết thương mà máu vẫn không ngừng chảy.
Vệ sĩ đang dìu Hoắc Long vào xe để đưa đi cấp cứu. Khả Ni run rẩy thẫn thờ thì thấy Vu Thần và Bách Tùng hối hả chạy tới.
Bách Tùng chỉ đạo:
- Cô ở lại đây, tôi sẽ lo cho cậu Long.
- Không... Không,... cho tôi đi cùng, tôi muốn ở bên anh ấy.
Vậy là Bách Tùng cùng Khả Ni lên xe.
- Mẹ kiếp, có thấy được là ai không?
Vu Thần tức giận gào lên.
- Dạ, không ạ. Không có âm thanh nên có lẽ là bắn tỉa từ xa.
- Nhanh lên, lục soát khắp ngõ ngách xung quanh, không để đứa nào thoát. Khốn nạn, đám tang mà có kẻ dám giở trò. Tao sẽ xé xác hắn ra.
Hoắc phu nhân vẫn chưa biết tin, bà bỗng thấy lòng khó chịu như lửa đốt. Linh cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-den/2737891/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.