Khả Ni ngủ dậy ngơ ngác thấy Hoắc Long đang nhìn mình, cô vội lấy chăn kéo lên che người. Xong nhận ra, ủa mình có làm gì đâu mà phải che. Cô lại hất chăn ra rồi đứng lên.
- Á, đã gần trưa rồi sao? Anh không gọi em dậy!
- Anh để Hoắc phu nhân tương lai ngủ thoả thích thì thôi.
Nghe vậy Khả Ni xấu hổ lờ đi.
- Vết thương sao rồi?
- Bác sỹ đã thay băng rồi.
- Ngay tại đây?
- Ừm, em ngủ như cún con say sữa ấy, không biết gì luôn.
- Anh phải gọi em chứ!!
Khả Ni cầm cái gối ném về phía Hoắc Long, anh nhanh tay bắt được.
- Đi thôi, chúng ta có việc cần làm đó phu nhân của anh!
- Anh gọi bình thường đi, em áp lực lắm!
Hoắc Long cười vui vẻ, căn biệt thự toàn đàn ông hắc đạo nay có một cô gái làm bầu không khí khác hẳn. Nhìn thần sắc nay anh đã khá hơn nhiều.
Hoắc Long đã chuẩn bị cho Khả Ni một bộ đồ truyền thống màu đen. Anh cũng mặc một bộ màu đen kiểu như vậy. Khả Ni nghi hoặc nhìn:
- Chúng ta đi đâu?
- Hoắc gia.
- Nhưng ăn mặc như này là có ý gì?
- Không có gì, chỉ là nghi thức để em chính thức làm con dâu Hoắc gia và làm chủ mẫu Hoắc Liên Bang thôi.
- Chủ..chủ mẫu là sao?
- Mẹ sẽ không cam thiệp nhiều vào việc của Hoắc Liên Bang nữa.
- Là buông rèm nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-den/2737879/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.