Buổi sáng sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên Kỳ Lâm làm là nhìn điện thoại, Diệp Chuyết Hàn không trả lời cậu. Bên ngoài phòng ngủ không có động tĩnh, cậu không thể xác định được Thôi Y có đang ở nhà không, đi qua các phòng nhìn một lượt, phát hiện ở trên bàn phòng bếp có một chén cháo gạo nếp.
Chén cháo đè lên một tờ giấy: Mẹ đi mua đồ ăn, tối nay sẽ nấu món con thích.
Trước kia khi Thôi Y về nhà cũng sẽ nấu món cậu thích nhưng chưa bao giờ lưu lại giấy. Kỳ Lâm nhớ lại sự điên cuồng gần như bị trúng tà của Thôi Y tối hôm qua, trong lòng bất an càng sâu.
Hôm nay không phải cuối tuần, phải đến trường, Kỳ Lâm vừa uống cháo vừa gọi điện cho Diệp Chuyết Hàn, chuông vang lên hồi lâu bên kia mới tiếp nhận.
Kỳ Lâm thở ra một hơi, “Ca!”
“Hửm?” Thanh âm Diệp Chuyết Hàn rất lười biếng, dường như còn đang ngủ.
“Cậu còn chưa dậy sao?” Kỳ Lâm nói, “Ngày hôm qua…”
Diệp Chuyết Hàn ngắt lời: “Ừ.”
Kỳ Lâm xác định Diệp Chuyết Hàn không có việc gì, tạm thời an tâm. Lịch làm việc và nghỉ ngơi của Diệp Chuyết Hàn không giống những học sinh trung học bình thường, ngủ muộn, dậy muôn, hiện giờ hắn đúng là vẫn còn đang ngủ, “Vậy cậu tiếp tục ngủ đi, buổi tối học vẽ tôi tới tìm cậu.”
Nhìn thông báo kết thúc cuộc gọi, Diệp Chuyết Hàn rũ mi, thần sắc nhợt nhạt. Hắn đúng là đang nằm trên giường nhưng không ngủ.
Bức tranh đêm qua vẽ xong vẫn còn ở trên giá, vẽ chỉ là vẽ, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dam-chat-luong-tinh-yeu/1323406/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.