Diệp Chuyết Hàn vừa hỏi dứt câu, Kỳ Lâm liền sửng sốt.
Mặc dù thời khắc quan trọng sắp đến, cậu vẫn suy nghĩ về việc đào hôn, nhưng hai chữ “ly hôn” chưa bao giờ xuất hiện trong các phương án lựa chọn của cậu.
Hoặc là không kết hôn, hoặc là kết hôn vĩnh viễn.
Nhưng Diệp Chuyết Hàn nhắc nhở cậu – cậu chưa bao giờ nghĩ tới ly hôn, nhưng không có nghĩa là Diệp Chuyết Hàn không nghĩ tới.
Diệp Chuyết Hàn rõ ràng là không thành tâm thành ý muốn kết hôn với cậu, nếu không thì tại sao lại hỏi câu này?
Sự căng thẳng và bồn chồn tạm rút đi, Kỳ Lâm đá chân vào bàn, trượt chiếc ghế ra giữa phòng.
“Diệp tiên sinh, anh không cho rằng kết hôn chính là cả đời?” Đầu dây bên kia truyền đến tiếng thở, Kỳ Lâm hết sức chăm chú lắng nghe.
Nếu như câu trả lời của Diệp Chuyết Hàn không giống suy nghĩ của cậu, cậu sẽ phát điên, có thể sẽ ngay lập tức đào hôn.
“Hôn nhân đối với tôi chỉ là một phương tiện.” Giọng Diệp Chuyết Hàn trầm thấp, “Tôi thực sự chưa từng nghĩ hôn nhân là chuyện cả đời.”
Kỳ Lâm đứng dậy, “Vậy tôi…”
Diệp Chuyết Hàn: “Nhưng đó là khi tôi chưa gặp cậu.”
Kỳ Lâm: “??????”
Đột nhiên nhận được kinh hỉ?
Có phải câu tiếp theo sẽ là “Cậu là người mà tôi nhất kiến chung tình*”?
(*nhất kiến chung tình: yêu từ cái nhìn đầu tiên)
Trong vài giây, cả hai đều không nói gì.
Kỳ Lâm chờ câu “tôi yêu cậu từ cái nhìn đầu tiên”.
Về phần Diệp Chuyết Hàn…
Có trời mới biết tại sao hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dam-chat-luong-tinh-yeu/1323331/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.