Mục Phương thật sự bị Hoa Phi Phi chọc điên, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, “Ta nói ngươi đừng có chọc ta, bằng không tự gánh lấy hậu quả!”
Hoa Phi Phi vẫn không nghe theo, nghe thấy lời nói của Mục Phương, cảm thấy chói tai, cười lạnh, “Thật không? Ta phải sợ sao?”
Hắn vừa nói dứt lời, Mục Phương đột nhiên thả người một phát, một tay ôm hắn đặt lên giường.
Hoa Phi Phi bị làm cho hoảng sợ, ngưỡng mặt nhìn chằm chằm kẻ đang nằm trên người mình, trừng mắt, “Ngươi làm cái gì?”
Mục Phương híp mắt nhìn chốc lát, chỉ thấy đôi mắt hoa đào như đang mỉm cười, đôi môi chu sắc trơn bóng, không hiểu sao có chút mê người. Mục Phương cảm thấy mình có chút khó kiềm chế, cúi đầu, hôn lên.
Hoa Phi Phi đầu tiên là sửng sốt, chỉ cảm thấy trên môi chợt lạnh, lúc phản ứng lại được, liền nhìn thấy khuôn mặt của Mục Phương ngay trước mắt.
Thấy hắn bộ dạng ngốc hồ hồ, Hoa Phi Phi khóe miệng khẽ nhếch, một tay ôm lấy cổ hắn, tay kia bắt được vạt áo của hắn, đem một chút chần chờ do dự còn sót lại của hắn gạt bay.
Bị Hoa Phi Phi nhẹ nhàng lôi kéo, trong đầu Mục Phương cái gì cũng không còn, chỉ biết dựa theo bản năng mà hành động. Hoa Phi Phi hé mở đôi môi, để cho đầu lưỡi hắn chậm rãi đi vào, lại còn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng huých vào lưỡi hắn một chút…… Làm như bướng bỉnh, lại như khiêu khích. Nhưng đối với Mục Phương mà nói, đây là kích thích không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cong-dong-nhan-ngoc-ngoc-tieu-than-bo/2071426/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.