“Tiểu Tứ Tử, Vô Lượng quan rất xa.” Long Thiên Lý chạy lên vài bước, kéo Tiểu Tứ Tử lại, “Nếu hiện tại đi, phỏng chừng đến đó thì trời cũng đã tối.”
“A?” Tiểu Tứ Tử giật mình, “Xa như vậy kia?”
“Ân.” Long Thiên Lý gật gật đầu, “Hơn nữa ta cũng không quen đường, chỉ nghe người ta nói qua, không bằng tìm một người dẫn đường hỏi một chút đi.”
“Ân.” Tiểu Tứ Tử gật đầu. Thanh Ảnh bước lại nói, “Tiểu vương gia, các ngươi trước tìm một tửu lâu ngồi nghỉ đi, ta đi tìm người dẫn đường.”
Tiểu Tứ Tử cảm thấy vậy cũng tốt, lại thấy người thợ rèn cách đó không xa, liền nói với Thanh Ảnh, “Ngươi đi trước tìm đi, chúng ta ở quanh đây đi dạo!”
“Hảo!” Thanh Ảnh khoát ra rồi rời đi.
Tiểu Tứ Tử chỉ chỉ người thợ rèn đằng trước cho Tiêu Lương, hỏi, “Tiểu Lương Tử nha, nơi đó có hay không bán kiếm nha?”
Tiêu Lương nghĩ nghĩ, gật gật đầu, “Ân, hẳn là có đi.”
“Vậy đi thôi, tiểu am thuần!” Tiểu Tứ Tử nói với Long Thiên Lý, “Chúng ta đi mua cho ngươi một thanh bội kiếm.”
Long Thiên Lý có chút kích động, cũng có chút khẩn trương, “Bội kiếm…… Ta, ta mang được sao?”
Tiểu Tứ Tử nâng tay, tại lưng hắn “ba” một tiếng, hung hăng nói, “Ngẫng đầu ưỡn ngực hóp bụng vểnh mông!”
“A……” Tất cả mọi người đều hít một ngụm lãnh khí, Tiêu Lương thật muốn nhắc nhở Tiểu Tứ Tử, ở trên đường không cần đáng yêu như vậy đi.
Mà Long Thiên Lý cũng cứng ngắc, cứng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cong-dong-nhan-ngoc-ngoc-tieu-than-bo/2071397/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.