“Tình hình ở đó thế nào?” Chờ oa nhi rốt cuộc cũng im lặng xong, Tiêu Lương hỏi Hắc Ảnh cùng Bạch Ảnh vừa đi dò đường trở về.
“Chúng ta đại khái nhìn thoáng qua, nơi đó rất im lặng, không có tình huống đặc thù gì.” Hắc Ảnh nói, “Bất quá, chúng ta phát hiện có mấy chỗ không giống với miếu đạo bình thường.”
“Cái gì không giống?” Tiêu Lương đến đây hưng trí, hỏi.
“Nga… Nơi đó hẳn là có mấy nữ nhân, tuy rằng chúng ta không phát hiện ra người, bất quá mơ hồ nghe được tiếng nữ nhân khóc, còn có thanh âm oa nhi khóc.” Hắc Ảnh nghĩ nghĩ, nói, “Hơn nữa, hẳn là cùng bị nhốt chung một phòng. Ngươi nghĩ a, hòa thượng trong miếu như thế nào lại có nhiều nữ nhân cùng tiểu hài nhi như vậy.”
“Đúng nga.” Tiểu Tứ Tử ôm Tiểu Thiên Thiên, thường thường cúi đầu nhìn nó một cái, Tiểu Thiên Thiên cũng ngẩng mặt nhìn Tiểu Tứ Tử, giống như có chút tò mò, thường thường đưa tay nhéo nhéo quai hàm Tiểu Tứ Tử một chút, Tiểu Tứ Tử liền sờ sờ cái bụng nhỏ của nó.
Tiểu Thiên Thiên bị sờ bụng, cũng không giận, chính là khanh khách mà cười, cầm lấy tay Tiểu Tứ Tử, miệng không rõ chữ mà gọi “Bá lạp bá lạp” loạn cả lên.
Tiểu Tứ Tử thấy nó đáng yêu, liền hỏi Thạch Đầu đứng bên cạnh, “Thạch Đầu nha, bảo bối có đáng yêu hay không nha?”
Thạch Đầu tiến lại gần ngửi ngửi, nhìn nhìn Tiểu Thiên Thiên. Thiên Thiên cũng mở to đôi mắt tò mò mà nhìn lại Thạch Đầu.
Xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cong-dong-nhan-ngoc-ngoc-tieu-than-bo/2071389/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.