Tiểu Tứ Tử cùng Thạch Đầu ở một chỗ lăn qua lăn lại trao đổi tình cảm, Tiểu Tứ Tử xoa xoa cái bụng mềm mềm tròn vo của Thạch Đầu, còn khen nó tài giỏi. Thạch Đầu thì liếm liếm Tiểu Tứ Tử, đối Tiểu Tứ Tử kêu vài tiếng.
Hắc Ảnh, Bạch Ảnh thì ra ngoài sông tắm rửa, Tiêu Lương ở một bên cứ đi vòng vòng quanh huyết ngọc nhìn nhìn.
Tiểu Tứ Tử đè lại Thạch Đầu đang muốn liếm mặt hắn, ngẩng đầu nhìn Tiêu Lương, hỏi, “Tiểu Lương Tử nha, chúng ta kêu Thạch Đầu đi trộm huyết ngọc, ngươi đoán Hiệp Lãng Ngọc bọn họ có thể hay không tìm đến?”
“Phỏng chừng hắn sẽ tới chỗ tìm.” Tiêu Lương vươn tay kéo Tiểu Tứ Tử qua, hỏi, “Cẩn nhi, ngươi xem xem, huyết ngọc này có độc hay không? Ta như thế nào cảm thấy bên trong có chút gì đó quái lạ a?”
Tiểu Tứ Tử tiến lại gần, nhìn nhìn, “Ai nha…… Huyết ngọc này như thế nào bên trong lại có cái gì đó, giống như nó chuyển động?”
Tiêu Lương ngẫm nghĩ, nói với Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, kêu Thạch Đầu vào trong viện đào một cái hố sâu.”
Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, chạy nhanh ra ngoài viện, chỉ xuống mặt đất, “Thạch Đầu, đào chỗ này.”
Thạch Đầu ngoan ngoãn chạy ra, ở tại chỗ đó bắt đầu đào hố, không lâu sau liền đào được một cái hố to.
Lúc này, Hắc Ảnh cùng Bạch Ảnh tắm rửa thay quần áo cũng đã trở về, tóc vẫn còn ướt sũng. Liếc thấy Thạch Đầu đang đào hố, liền tiến lại chỗ Tiêu Lương, hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cong-dong-nhan-ngoc-ngoc-tieu-than-bo/2071384/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.