“Cẩn nhi?” Tiêu Lương trợn tròn mắt, có chút khó tin mà mở to hai mắt nhìn chằm chằm Tiểu Tứ Tử, “Ngươi vừa rồi nói ngươi muốn cái gì?”
“Muốn hôn ngươi nha.” Tiểu Tứ Tử đối Tiêu Lương vẫy vẫy tay, “Ngươi lại đây, cho ta hôn một cái!”
“Ngươi…… Để làm chi đột nhiên muốn hôn ta?” Tiêu Lương ngoài miệng hỏi vậy, nhưng thân mình không tự chủ mà đi đến bên giường, ngồi xuống cạnh Tiểu Tứ Tử.
“Ân… Không thể nói cho ngươi.” Tiểu Tứ Tử bưng mặt Tiêu Lương mà nhìn trái nhìn phải, như là muốn tìm một nơi để mà hạ miệng. Tiêu Lương dở khóc dở cười mà nhìn Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, ngươi là nghĩ muốn hôn ta hay cắn ta a?”
“Cắn hữu dụng sao?” Tiểu Tứ Tử nháy nháy mắt.
“Cái gì hữu dụng vô dụng?” Tiêu Lương càng thấy tò mò.
“Không có gì a!” Tiểu Tứ Tử híp mắt nhắm ngay quai hàm Tiêu Lương, tiến lại gần…… Bẹp một ngụm…… (= =” Tiểu Tứ Tử a Tiểu Tứ Tử!)
Hôn xong, Tiểu Tứ Tử chà chà miệng, lấy ra cuốn tập nhỏ, trốn sang một bên, đối Tiêu Lương nói, “Tiểu Lương Tử, giúp ta lấy cái bút trên bàn chút.”
Tiêu Lương càng thêm tò mò, nhưng vẫn là cầm cái bút trên bàn lại đây. Tiểu Tứ Tử tiếp nhận bút xong, liền thật cẩn thận né tránh tầm mắt Tiêu Lương, lui đến một góc giường mà lúi cúi viết.
“Cẩn nhi, viết cái gì vậy?” Tiêu Lương tò mò tiến lại nhìn thử, “Này tập nhỏ là cái gì?”
“Không được xem!” Tiểu Tứ Tử nhanh giấu đi, hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cong-dong-nhan-ngoc-ngoc-tieu-than-bo/2071382/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.