Johny tức giận quát tháo. Tiến độ thật kinh khủng. Mất tới năm ngày mà Sophia mới chỉ bập bõm đọc được các bản nhạc. Còn khiêu vũ và chơi nhạc thì mãi không có một chút tiến bộ nào! Điều đó làm anh cảm thấy rất thất vọng. Hai lần trước mọi chuyện đâu có tệ đến vậy? Johny làu bàu, cố gắng kìm nén cho Sophia một trận đòn. Roi vọt chưa bao giờ là động lực tốt để thúc đẩy người ta làm việc. Roi vọt chỉ đem lại tuyệt vọng, sự sợ hãi, và phản kháng.
Johny thở dài, mở cửa đi ra ngoài. Có lẽ anh cần một chút không khí mới mẻ.
Isa tiến lại gần Sophia, lúc này đang cúi đầu đầy cam chịu.
- Không sao chứ, Sophie?
- À, là chị Isa hả? Không sao không sao, em làm sai bị mắng là lẽ thường tình. Với cả em cũng quen bị mắng rồi! Tất cả là tại cái đầu óc đặc sệt này!
Cô ta cười cười ngây ngốc, dùng tay gõ gõ nhẹ vào đầu mình. Isa nhìn cô ái ngại, giữ lấy tay Sophie. Họ nhìn thẳng vào mắt nhau.
Sophie có chút bối rối, cụp mắt xuống trước cái nhìn quan tâm ấm áp ấy. Isa thở dài. Nhìn cô ta cười như sắp khóc vậy cô thấy rất tội nghiệp. Cô giang tay ra.
- Nếu như em quen rồi thì tại sao mắt lại như sắp khóc thế kia? Lại đây, khóc đi! Dù sao chủ nhân cũng đi ra ngoài rồi, không có gì phải ngại cả!
Sophia chần chừ một lúc, rồi lao vào lòng Isa.
- Hu hu, rốt cuộc em đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2187137/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.