Gatrix tựa lưng vào thành một cột lò sưởi, đưa tay xoa bóp bàn chân có chút mỏi của mình. Hiện tại hắn có thể đường hoàng chui ra khỏi lớp áo choàng được rồi, vì trời đã tối. Ở một thời đại cổ điển kiểu như này, khi trời tối sẽ giống như một lọ mực đen bị lật ngược lại vậy! Màn đêm chảy xuống khắp nơi, bao bọc mọi thứ khỏi tầm mắt của những kẻ yếu đuối, và tấu lên khúc nhạc chào mừng thợ săn tiến vào thời kì sinh động. Tất nhiên, ở nơi đây, lửa vẫn mang tính nóng và tỏa sáng - tại sao lại nói vậy, vì Gatrix từng nhìn thấy một pháp tắc của lửa cho phép nó hút nhiệt cùng ánh sáng vào, tạo nên cái lạnh vô cùng.
Nhờ những ánh đèn leo lét nơi hiên nhà và bệ cửa sổ mà người dân vẫn có thể sinh hoạt được bên trong không gian ấm cúng an toàn, nơi họ gọi là nhà của mình. Những người lớn cặm cụi cúi mặt ăn một thứ bánh chấm với nước canh nấu đặc. Lũ trẻ thường dùng bữa rất nhanh - hoặc là chúng ăn ít hoặc chúng chẳng thèm ăn luôn, trẻ con mà! Gatrix có thể cảm nhận được bầu không khí có phần đặc sệt này, và hắn cũng hiểu tại sao lại như vậy. Người ta lặng im là bởi vì ban ngày đã tiêu hao hết tinh lực của họ. Người ta lặng im còn bởi sự mê man đối với tương lai bất định - đa phần là tối tăm mịt mù đấy! Bởi như đã nói, ở cho dù là thế giới nào, trừ phi trí tuệ bị bóp méo, nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2187062/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.