Ở một thế giới bầu trời lúc nào cũng đỏ quành quạch như máu thế này, nó chẳng có cách nào để phân biệt được đâu là ngày và đêm. Thậm chí nó còn không rõ mình đang ở trên hay dưới, ngang hay dọc nữa. Nó chỉ biết, khi lần đầu tiên nó nhận thức được mọi thứ xung quanh, là nó đã biết một lượng lớn, rất lớn tri thức rồi, song tại sao nó lại biết, hay nguồn gốc của chúng đến từ đâu, nó chẳng có cách nào biết!
Đứa trẻ cứ lượn lờ trong không khí, ngắm nhìn thế giới mới mẻ này, cho tới khi nó cảm thấy một cảm giác đau đớn khủng khiếp ở trong người. Nó đưa hai cánh tay tí xíu xinh xinh đặt lên chỗ đau, không biết làm thế nào để giảm bớt nỗi thống khổ này. Đứa bé òa khóc nức nở, song tất cả những gì nó đạt được là sự mệt mỏi khôn cùng, và cơn đói thì ngày càng lớn.
Chợt nó thấy một thứ gì di động dưới mặt đất! Ngay lập tức, đứa trẻ sà xuống, chộp lấy thứ đó trong lòng bàn tay! Đó là một sinh vật tròn tròn, có lớp vỏ bọc ngoài màu nâu. Bản năng thôi thúc nó bỏ thứ này vào mồm, thế là đứa trẻ há miệng, để lộ ra hai hàm răng nhọn cứng, nhai ngấu nghiến bữa ăn lạ lùng này. Nó không dám chắc về hương vị, song con bọ này giúp cho cơn đói của nó dịu đi phần nào, vậy nên đứa trẻ lại lúi húi bò trên mặt đất khô cứng, tìm kiếm thêm "thức ăn".
...
Đứa trẻ lúc này đã lớn lên, tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2187023/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.