- Thiệt tình, có nhất thiết phải ra tay nặng thế không?
Gatrix xuýt xoa, đưa tay lên bưng một bên má, lúc này hằn nguyên dấu đỏ lựng. Vera thì ngồi khoanh tay, xoay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn hắn.
- Đùa cô một tí cho vui cửa vui nhà ấy mà! Ta đã kiểm tra ra một đặc tính của cô rồi!
- Thật sao?
Vera quay phắt người lại, hai mắt lấp lánh.
- Dĩ nhiên! Vừa rồi ta đã thi triển phép thuật Da hóa đá lên mặt mình. Và như cô thấy đấy, một cú tát vu vơ của cô đã khiến ta gãy hai chiếc răng hàm, mặt tụ máu, tí nữa thì rạn xương sọ!
- Anh... tại anh cả! Mà... anh có sao không?
Cho dù cứng miệng đáp lại, nhưng Vera nhanh chóng mềm lòng khi nhìn bộ dạng thảm thương của Gatrix. Cô không ngờ sức mạnh của mình lớn đến vây.
- Được rồi con nhóc! Không phải lo, ta không dễ chết thế đâu! Nãy giờ ta đang chữa thương rồi, sáng mai là khỏi thôi! Căn cứ vào sát thương, có thể thấy sức mạnh của cô xấp xỉ với đấu sĩ cấp thấp.
- Cái gì gọi là đấu sĩ?
- Đó là một cách phân chia hệ thống sức mạnh của loài người. Để xem nào...
Gatrix xòe tay, triệu hồi ra một quả cầu lửa.
- Cái này gọi là phép thuật, bản chất của nó là cô dùng ma lực chứa trong ma hải ẩn sâu trong cơ thể để điều động nguyên tố tự nhiên trong không khí.
- Trong người tôi có một bộ phận như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2187014/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.