Từ nói cho tới thực tiễn là cả một quá trình, đặc biệt là một chuyện lỉnh kỉnh như ở chung. Nếu như không phải Gatrix đã xử lý êm thấm gần như tất cả những chuyện hậu cần, thì có lẽ cái nhóm này đã tan rã ngay từ hôm thứ hai rồi!
Đầu tiên là thói quen trần như nhộng của Vera! Với Gatrix thì cô chẳng có cảm giác gì, nhưng với một người lạ hoàn toàn thì lại là chuyện khác! Vera đâu phải là người biến thái tới mức sẵn sàng khoe thân cơ chứ - Gatrix bày tỏ nghi hoặc sâu sắc khi nghe nhận định này?
Kế đến, chuyện ăn uống cũng là một vấn đề, khi mỗi người một khẩu vị! Dù Gatrix có tài chế biến siêu đẳng thì cũng chẳng tự tin làm hợp miệng tất cả mọi người được. Mà đấy là chính hắn đã xung phong đảm nhiệm những việc lỉnh kỉnh như này, chứ nếu để Vera hay Cyrax làm nữa thì chắc là đánh nhau rồi!
Thế mới thấy, cuộc sống tập thể chưa bao giờ dễ dàng! Mỗi người phải tìm cách mài đi những điểm thừa thãi của bản thân, điều chỉnh hành vi để khớp được với một bức tranh toàn thể.
Nhìn rộng ra thì đó chẳng phải là xã hội hay sao? Sự trưởng thành của chúng ta được thể hiện qua việc chúng ta có thể phù hợp với cộng đồng tới đâu. Những kẻ không có cách nào hòa nhập sẽ bị cách ly, cách này theo cách khác!
Đêm đầu tiên của Cyrax trải qua trên sàn gỗ cứng ngắc, dù rất ấm áp - chỉ có duy nhất một chiếc giường, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2186884/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.