Không khí khô nóng luồn qua từng lớp vải trên người họ, và cứ thế, cả ba lột dần những món đồ giữ nhiệt trên người ra. Cyrax đầm đìa mồ hôi, trên người chỉ còn độc một cái áo ba lỗ dính sát người, cùng một chiếc quần vải - gã không muốn mặc quần lót.
Vera cũng chẳng khá hơn chút nào. Hai hàng tóc mai của cô bám ướt lên má, nhễ nhại dính dính, khiến cho tâm trạng của cô cực kì không tốt!
Đây là điều Gatrix đã tiên lượng từ trước, chỉ có điều tới tận bây giờ mới ứng nghiệm. Không khí nồm ẩm của vùng đầm lầy mùa nóng, mà kết hợp với môi trường bí bách của rừng cây thì cứ phải gọi là thảm họa! Cứ nhìn hai con tôm luộc đỏ lừ hình người đang đi săn lưng hắn là hiểu!
Chỉ có Gatrix vẫn thảnh thơi đi phía trước mở đường! Bộ áo choàng của hắn có cơ chế xử lý nhiệt độ, và với độ ẩm như này thì nó vẫn nằm trong ngưỡng an toàn của Gatrix. Thế nên Gatrix phải là người đi đầu đoàn, bởi hắn là người duy nhất còn tỉnh táo cho tới lúc này.
Ở thời điểm này, thứ duy nhất còn có thể giúp bước chân họ tiếp tục di chuyển chính là thứ ánh sáng nằm cuối đường hầm. Tại sao lại nói là đường hầm, bởi tới thời điểm này, những rặng cây um tùm đã đan chặt vào nhau, tạo thành một cái cổng vòm đen kịt, không cho bất cứ tia sáng nào lọt qua.
Và cũng chính những tán lá này đang hoạt động như một cái nồi hấp, buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2186836/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.