Hình tượng của Sirius trong sử sách, và cả khi tạc tượng, đều là một người đàn ông vạm vỡ, mạnh mẽ. Gương mặt ông ta vuông vức, cương nghị, với một vết sẹo dài chạy vắt ngang qua mặt. Nói ngắn gọn thì điển hình của một người hùng cổ điển, tràn đầy chính nghĩa.
Còn Sirius đứng trước mặt Veronica lúc này thì lại là một ông già gầy gò, tròng mắt trũng sâu, láo liên gian xảo. Trên gương mặt đã hằn nhiều nếp nhăn của ông ta luôn treo một nụ cười nửa miệng, trông vô cùng đê tiện và thô bỉ.
Trên người ông ta nồng nặc trong mùi nước hoa, mùi rượu, và còn cả thứ mùi khiến người ta không khỏi đỏ mặt tim đập thình thịch. Đó là thứ hương thơm vương vấn lại sau những buổi hoan ái, là mùi cơ thể tiết ra để hấp dẫn bạn tình.
- Tiểu thư Veronica, lâu lắm không gặp! Cô trông vẫn xinh đẹp như ngày nào!
- Còn ông thì vẫn đáng khinh như vậy!
Sirius đã tan biến khỏi chiếc kiệu, đột ngột hiện ra trước mặt Veronica, chỉ cách cô có ba bước chân. Khi hình ảnh của lão ta hiện ra rồi, thì gió và âm thanh mới bắt đầu ùa tới, khiến cho đất cát bay mù mịt.
Đối với một chiến thần, thì ba bước chân chẳng khác nào gần sát người, song Sirius không có cách nào tiến thêm một bước nữa, bởi lão đã nhìn thấy Veronica giấu tay bên trong ống tay áo. Không chỉ vậy, Drake cũng đã hơi nâng vũ khí lên.
- Thật cay nghiệt, nhưng ta thích! Đừng quên hậu cung của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2186712/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.