Nhìn sắc trời, tối nay thật sự đã muộn quá rồi: "Hình đại ca, tối nay dừng lại ở đây đi, ta mệt rồi, muốn trở về nghỉ ngơi, ngươi cũng sớm trở về với Hân Vũ đi, đừng cho nàng cảm thấy tịch mịch."
Nhìn bóng lưng Vũ Hàm rời đi, Hình Ngạo Thiên nói một câu lặng lẽ: "Vũ Hàm, ta sẽ đem tình cảm của mình đối với nàng, chốn ở nơi sâu nhất trong lòng ta, để nó vĩnh viễn chôn sâu ở nơi đó!"
Hình Ngạo Thiên chờ bóng lưng Vũ Hàm biến mất khỏi tầm mắt mới rời đi về phía Hưng Khánh cung, nhưng nhìn thấy cái giường không một bóng người, không khỏi nhíu mày, Hân Vũ đi đâu, vừa rồi không phải ngủ say ở trên giường sao?
Vừa định gọi người tiến vào gặng hỏi, cửa đã bị người tử ngoài mở ra, thân hình nhỏ xinh của Hân Vũ hiện ra trước mắt hắn, mà khi Hân Vũ nhìn thấy sự xuất hiện của hắn cũng rất kích động, sao hắn nhanh như vậy đã trở lại rồi?
"Hân Vũ, nàng không phải đã ngủ sao, nàng lại đi đâu vậy?" Hình NgạoâThiên tiên lên xoay ngang người ôm lấy nàng trở lại giường, cởi áo của mình, giáp thân để nàng bao trùm dưới thân thể mình.
Hơi né tránh nụ hôn của hắn, quay mặt nhỏ giọng nói: " Vừa rồi ta tỉnh ngủ thấy chàng không có ở đây liền đi dạo một vòng, cảm thấy hơi mệt chút nên trở lại."
Hình Ngạo Thiên bất mãn đem gương mặt nàng xoay lại đối mặt với mình, khẽ cắn vành tai của nàng, bàn tay to cởi bỏ quần áo trên người nàng, khẽ cắn vành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua-bon-cung-den-tu-2012/761401/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.