"Thiếp có thể nói không cần sao?" Uông Vũ Hàm suy nghĩ, cố ý thu lại hứng thú của hắn.
Độc Cô Thác trừng hai mắt, vẻ mặt nghiêm túc đáp lại: "Không thể?"
"Nếu không thể, thiếp đây liền miễn cưỡng ở lại cạnh chàng thôi!" tránh khỏi tay hắn,lại đem hai má vùi vào trong ngực của hắn.
Hai người ôm nhau cùng một chỗ, hồi lâu sau, Uông Vũ Hàm thấy hắn hình như đã trấn định lại, vẫn còn chưa chịu hết hi vọng, lại một lần nữa nhắc tới đề tài vừa rồi.
"Thác, chàng đã để ý thiếp như vậy, chàng để cho thiếp đi vài ngày đi, van cầu chàng được không?" Uông Vũ Hàm ôm chặt lấy hắn, còn cố ý lay thân hình cao lớn vài cái.
Độc Cô Thác chau mày, sắc mặt nhất thời đại biến, thanh âm đột nhiên cũng trở nên có chút khàn khàn, hỏi nàng: "Vì sao nàng năm lần bảy lượt muốn quay lại Phong thành, nàng muốn ra ngoài giải sầu, đi đâu cũng có thể vì sao nhát định phải là Phong thành? Chẳng lẽ nàng thật sự yên tâm giao Triệt Nhi cùng Tuyết Nhi cho bà vú chăm sóc sao, bọn chúng hiện tại chẳng qua mới là hai đứa trẻ hai tuổi!"
Vũ Hàm nghe hắn trả lời như thế, cũng không thèm nói gì, buông tay ôm cánh tay hắn ra, thản nhiên nói một câu: "Thiếp đi xem Triệt Nhi cùng Tuyết Nhi, chàng có việc thì đi mau lên!"
Khoảng khắc thấy nàng buông tay xoay người rời đi, Độc Cô Thác thiếu chút nữa liền thỏa hiệp đáp ứng nàng, nhưng suy nghĩ kĩ lưỡng, nếu tên Hình Ngạo Thiên kia còn chưa từ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua-bon-cung-den-tu-2012/761393/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.