Hình Ngạo Thiên cúi đầu nhìn nàng, vẻ mặt tà ý nói: "Bây giờ biết sợ rồi phải không? Ban đầu không phải là ngươi xông vào đầu tiên sao? Nếu không phải vì ngươi, sao ta phải đích thân vào nguy hiểm để vào bắt người?" 
"Ta... Ta làm sao biết nơi này là đế lăng? Lúc ta đi vào Thiên Thọ cung này còn nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp nữa, sao đột nhiên lại biết thành cái dạng này chứ?" Hân Vũ đáng thương cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt ăn thịt người kia. 
"Vượng thượng, chúng ta nên rời khỏi đây trước? Ngài có lời gì để sau khi rời khỏi đây hẵng nói với vị cô nương này được không?" Hai mắt Mộ Nguyệt nhìn chằm chằm vào nàng, trong lòng bà có rất nhiều chỗ không hiểu, sau khi rời khỏi đây bà cũng phải làm cho rõ. 
Hình Ngạo Thiên không nói gì, gật đầu chấp nhận lời đề nghị của bà. Đoàn ngươi đi tới trước hố chôn vạn người kia, từ nơi này đến chỗ đối diện phải cách ít nhất mười trượng, thế nhưng ở giữa căn bản là không có điểm để mượn lực, bọn họ chỉ còn cách đi ven theo đoạn đường hẹp mà qua. 
Hân Vũ nhìn con đường hẹp này, người lớn giống như bọn họ nhất định phải nghiêng thân mới có thể đi được. Thế nhưng kiểu phải quay mặt về đám xác chết trong hố kia, nàng sớm đã sợ tới mức chân nhũn hết cả. 
"Đi thôi, đừng đực ở đấy, không phải nói muốn rời khỏi đây nhanh sao?" Tay Hình Ngạo Thiên vốn đang nắm lấy tay nàng nhưng đang đi tới trên lối đi chuẩn bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua-bon-cung-den-tu-2012/761324/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.