Phùng Phùng lờ mờ tỉnh dậy, mở mắt đều thấy mọi thứ nhập nhèm cũng không trông thấy rõ ràng vật gì. Khẽ cựa mình một chút, nơi nào a? Thực mệt mỏi... bảo chủ hiện thời đã trở lại hay sao? Tay chân có chút luống cuống quơ loạn một cái cũng không ngờ trúng chén nước nhỏ nơi đầu giường. Tiếng choang lớn giống như đánh bật một đòn mạnh vào đầu óc ngốc nghếch trì độn của Phùng Phùng làm nàng có chút hoảng sợ. Thân thể run lên lẩy bẩy, cư nhiên chỉ có mình cô thôi sao? Cửa bung mở, một bóng người nhanh chóng bước vào, thân hình cao lớn rắn rỏi tiến đến bên cạnh Phùng Phùng đang mê loạn. Cánh tay rắn chắc vươn tra đem thân thể gầy yếu ôm chặt vào trong lòng. "Tiểu Phùng... " Giọng nói mang theo chút trầm thấp giống như có một dòng nước ấm áp chảy vào trong tâm trí nàng, trái tim bé nhỏ đương sợ hãi cũng theo đó bình ổn trở lại. Phùng Phùng giống như đứa trẻ nhỏ khao khát yêu thương, bàn tay nhỏ nhắn bấu víu lấy áo quần nam nhân trước mặt, hương thân thể quen thuộc làm nàng an tâm. Bảo chủ... nàng rất sợ hãi cùng buồn bã, có thể hay không đừng bỏ mặc nàng, nàng rất nhớ hắn. Mái đầu nhỏ dụi vào trong lòng Nạp Y Uy, qua một đoạn thời gian liền nghe tiếng hít thở đều đặn của nàng. Nạp Y Uy ôm lấy Tiểu Phùng cậu yêu thương trong lòng, thế nhưng lý trí đang rối tung mãnh liệt, cậu muốn khoảng khắc này cứ như vẫy mãi mãi kéo dài, nhưng là cô đã có thai với huynh trưởng, hơn nữa cho dù người trong cuộc hai người họ đều một mực chối bỏ không thừa nhận những mọi thứ đều rõ ràng nhận ra Nạp huynh đã có tình ý sâu đậm với Tiểu Phùng. Cậu hiện tại thừa nước đục thả câu, trong thời khắc này lại lén lút sau lưng huynh trưởng lừa gạt nữ nhân của hắn. Nạp Y Uy cắn môi, từ ánh trắng mờ ảo ngắm nhìn gương mặt Tiểu Phùng ngoan ngoãn trong lòng câu ngủ say. Gương mặt có vài phần non nớt cùng mềm mại, nàng như vậy an bình ngủ ngoan có ai hay không biết thân thể bé nhỏ này đã trải qua bao nhiêu truyện. Nội tâm cậu qua lại giằng xé, Nạp Y Uy cậu thừa nhận xưa nay vốn là kẻ ích kỷ, bất luận là thứ mình muốn đều tìm cách lừa về tay mình, giá như đây không phải nữ nhân của huynh trưởng thì cậu đã không ngại ngần cướp về. Đáng tiếc, tình cảnh trớ trêu... Nhưng là cậu mặc kệ, huynh trưởng yêu nàng thì đã sao? Không phải chính Nạp huynh đã đem nàng mặc kệ một thân thể hai cái mạng nhỏ nằng phơi sương ngoài trời cả đem hay sao? Nếu không phải trong lòng nàng có ôm theo con chó nhỏ, hai thân thể cùng sưởi ấm thì chỉ sợ hiện tại cô còn nửa cái mạng. Một thai phụ phơi sương ngoài trời? Hơn nữa Nạp huynh còn là cùng nữ nhân khác mây mưa( oan anh) Nạp huynh không cho nàng được hạnh phúc chân chính, nhưng mà cậu có thể. Con trai trưởng của Nạp gia đường nhiên phải chịu trách nghiệm nặng nề, đối với việc chọn chính thất đều phải có gia cảnh môn đăng hậu đối. Nhưng cậu không cần, cậu căn bản chỉ là con thứ, cậu cũng không có hứng thú tranh đoạn tiếm quyền, cậu đương nhiên đủ cách làm cho Phùng Phùng như vậy sống một cuốc sống an nhàn. Đứa trẻ này cậu có thể nuôi, Nạp gia thêm người căn bản chỉ là thêm cái bát, cậu có thể yêu thương nó giống con ruột chân chính. Nạp Y Uy biết mình cực kỳ ích kỷ, nhưng cậu mặc kệ, ngày mai Nạp huynh sẽ về, được! Đối với Nạp huynh mà nói thứ đáng ghê tởm nhất chính là phản bội. Nạp huynh ruồng bỏ Tiểu Phùng đương nhiên cậu có thể đường hoàng đem cô làm chính thất. Nạp Y Uy gương mặt đẹp đẽ cùng có chút đau đớn, đem thân thể Phùng Phùng từng đoạn y phục thoát ra. Ánh trăng bên ngoài mờ mờ ảo ảo tựa như mây như khói, thân thể nữ nhân xinh đẹp kiểu nhỏ trước mắt làm cậu giống như nuốt phải tiên dược. Nơi nào đó nhanh chóng cứng cỏi, khát vọng nam nhân trong đem khuya điên cuồng ham muốn. Tiểu Phùng cậu yêu thương chân chính hoàn toàn trần trụi, bàn tay đẹp đẽ dịu dàng lướt qua vùng bụng bằng phẳng của nàng, cánh môi nhẹ nhàng áp xuống, từng ngụm từng ngụm đem dấu hôn in đậm lên hai ngực sữa trắng noãn... Cả một đêm ấy đối với Nạp Y Uy giống như là dài mãi... --- ------- Nạp Dương đem kẻ cuối cùng bắt sống được, đủ loại hành hình tra khảo, cư nhiên y một lời cũng không nói ra. Hắn vốn dĩ càng tức giật gương mặt lại càng băng huyết cùng lạnh nhạt. "Ta hỏi ngươi lần cuối, ai thao túng các ngươi" giọng hắn rét lạnh. Dưới đất đều là một chật vật nam nhân, áo quần rách tả tơi cùng tanh nồng mùi máu. Thân thể bị trói chặt tới cứng nhắc bẻ quặt ra đằng sau. Lô hàng này căn bản là vô cùng kín đáo, vũ khĩ của triều đình cũng có kẻ muốn tranh đoạt? Mục đích gì? Trừ phi có nội ứng. Nhất định thế, những kẻ này căn bản đều cứng rắn không chịu khai, người của Nạp gia bắt sống được thì giống như cùng nhau ngầm trao đồi ngay lập tức rút dao nhọn đồng loạt tự sát, đến cuối cùng chỉ còn một kẻ chưa kịp tự sát đã bị người của hắn một trưởng đánh ngất. Đem nước lạnh đội lên mặt y, không qua bao lâu liền thanh tỉnh. Nhưng là y vẫn ngậm miệng một lời không phun ra. Được! Hắn chờ xem là rắn rỏi được tới mức nào. Chỉ e là lần này thứ bọn chúng muốn căn bản cũng không đơn giản chỉ là vũ khí. Nạp gia trong triều đình vốn dĩ là một trong tứ cột trụ, so với quần thần căn bản chính là hạc giữa bầy gà, có tiếng nói cực kỳ lớn, muốn đem Nạp gia bôi bẩn danh tiếng sao? Đúng là ngu xuẩn, phương pháp căn bản chính là hèn hạ. Hắn đem ống tay áo một cái hất ra, thân thể cao lớn đứng đậy bỏ đi. "Chuẩn bị xe, hồi phủ" hắn hiện tại nhớ vật nhỏ hắn nuôi rồi. "Bảo chủ, khởi hành trong đem sao?" Một thân thủ y phục tối màu quỳ xuống, ánh mặt mang vài nét khó hiểu. Hiện thời quá muộn, bảo chủ không muốn dừng lại nghỉ ngơi hay sao. Bất quá đối với lo lắng của thuộc hạ hắn căn bản chỉ là nhíu lông mày. Kẻ này biết ý lỡ lời liền ngay lập tức lần nữa dập đầu. "Thuộc hạ sai rồi, mong ngài thứ tội" đối với hắn, chỉ có phục tùng. Cả một ngày không gặp, nàng hay không nhớ nhung hắn đi. Trong lòng nhớ tới Phùng Phùng đương nhiên đầu óc cũng theo đó nhẽ nhõm, gương mặt lãnh khốc cũng chút ít nổi lên ý cười sâu đậm. Đêm nay hết sức đánh xe, ngày mai đương nhiên có thể hồi phủ. Ngày mai hắn có thể đem thân thể kia ôm vào lòng rồi. - tử dục- Cái đoạn Nạp Y Uy tằng tịu với chị dâu là rất cảm ơn DuyenNguyen gợi ý nhé ="<< À mà các nàng đừng lo Nạp Y Uy thân là kẻ chữa bệnh nên biết bà bầu trong ba tháng đầu tuyệt đối không chịch được nên hôn làm màu thế thôi hihi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]