Cố Cẩn Diệc đứng ở cổng trường trong chốc lát, cho đến khi không còn nhìn thấy bóng lưng của người máy nhỏ tóc vàng nữa, anh mới chậm rãi đi dọc theo con đường nhỏ rồi rẽ về hướng khác.
Bây giờ là mùa hè, đại học Rander tuy ở trên mặt nước nhưng cũng xum xuê cỏ cây hoa lá, cành xanh rủ xuống mặt nước. Những bông hoa trắng muốt rơi trên mặt nước, bồng bềnh theo làn sóng.
Các cô gái mặc đồng phục học sinh và váy trắng cùng nhau đi ngang qua Cố Cẩn Diệc. Mùa tốt nghiệp đang đến gần. Họ đang thảo luận về việc sẽ đi du lịch ở đâu khi tốt nghiệp.
Cố Cẩn Diệc khẽ mỉm cười. Anh cũng đã đi du lịch cùng Sở Mịch Vân và Khúc Khê năm mình tốt nghiệp. Cả ba đi hành tinh Chilli, một hành tinh vô cùng lạnh lẽo. Ở đó lạnh đến mức bọn họ đều run bần bật, thề đời này sẽ không bao giờ đến đây nữa.
Bây giờ anh đã tốt nghiệp được vài năm, trở lại đại học Rander cũng chỉ là một người khách qua đường mà thôi.
Cố Cẩn Diệc đi bộ hơn hai mươi phút mới đến được "Tấm đá kỷ niệm tốt nghiệp" của đại học Rander. Trường đã lấy một tảng đá khổng lồ chìm trong nước để tạo ra một "sổ nhật ký".
Năm này qua năm khác, các sinh viên tốt nghiệp của Rander sẽ sử dụng một loại sơn đặc biệt để viết những lời tâm tình của mình lên đá. Nó không quá đẹp nhưng mọi sinh viên của trường đều rất thích.
Cố Cẩn Diệc nhớ rằng phần nhật kí của khoa thiết kế ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-thieu-hut-tin-tuc-to/1701146/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.