Ngày hôm sau lúc Cố Cẩn Diệc tỉnh dậy, bên ngoài mưa rơi tí tách, cửa sổ hơi hé mở. Nhiệt độ trong phòng ổn định cho nên không cảm thấy lạnh. Ngược lại có thể ngửi thấy mùi hoa trong vườn cùng mùi mưa nhẹ nhàng len lòi vào căn phòng, làm cho trong nhà cũng trở nên tươi mát.
Tạ Hoài Chu ngồi ở đầu giường, tay trái đeo chiếc vòng đen mà Cố Cẩn Diệc tặng, cầm màn hình không biết đang nhìn cái gì, bên cạnh có tách cà phê. Có lẽ hắn nhìn thấy điều gì đó không vừa ý, khẽ cau mày. Các đường nét trên khuôn mặt đặc biệt sắc nét trong ánh sáng mờ, có vẻ có chút không dễ đến gần.
Đầu Cố Cẩn Diệc có chút khó chịu, tỉnh dậy cũng không nói tiếng nào, co người lại dưới chăn bông mà nhìn Tạ Hoài Chu.
Một lúc sau, Tạ Hoài Chu mới nhận ra là Cố Cẩn Diệc đã tỉnh.
Khoảnh khắc Tạ Hoài Chu nhìn anh, Cố Cẩn Diệc cũng vô thức mỉm cười.
"Buổi sáng tốt lành. Sinh nhật vui vẻ nhé."
Anh đưa ngón tay ra khỏi chăn bông, nhẹ nhàng móc lấy ngón tay của Tạ Hoài Chu.
Tạ Hoài Chu nhìn Cố Cẩn Diệc một cái, sau đó cúi đầu hôn lên trán anh.
"Buổi sáng tốt lành."
- /-
Mặc dù hôm nay là sinh nhật của Tạ Hoài Chu, nhưng hắn vẫn luôn không thích tổ chức tiệc lớn. Khi Thương Li vẫn còn sống, cứ cách vài năm bà sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho con trai. Nhưng kể từ khi mẹ qua đời, Tạ Hoài Chu không bao giờ tổ chức sinh nhật nữa.
Vì vậy, trong nhà hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-thieu-hut-tin-tuc-to/1701132/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.