Ban đầu Cố Cẩn Diệc không xem trọng lời nói của Đào Đào, chỉ nghĩ Đào Đào bị lỗi ngôn ngữ. 
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu lời nói của Đào Đào là sự thật? 
Nếu như có ai đó thật sự muốn gặp anh, nhưng cuối cùng chỉ ngồi thật lâu bên một người máy nhỏ bán sinh tố? 
Điều đó khiến anh có một chút tội lỗi. Tuy rằng không liên quan gì đến tình cảm, nhưng Cố Cẩn Diệc vẫn cảm thấy như mình đã phụ tình cảm của người khác. 
Nhưng vấn đề này không có cách nào để xác minh. 
Anh nhìn ra ngoài cửa sổ. Ban đêm ở đại học Rander rất náo nhiệt. Tuy là ngày nghỉ nhưng vẫn rất đông sinh viên tụ tập ở trường. 
Khi mới tan học, trời có chút mưa nhỏ nhưng không ảnh hưởng chút nào đến nhiệt huyết của sinh viên. Mọi người đều thay đồng phục, mặc thường phục đầy màu sắc, đang thảo luận sẽ đi chơi ở đâu. 
"Anh đã đến Rander lần nào chưa?" Cố Cẩn Diệc đột nhiên hỏi Tạ Hoài Chu. 
"Đã đến." 
Cố Cẩn Diệc hơi kinh ngạc: "Khi nào thế?" 
"Ba năm trước, tình cờ năm em tốt nghiệp." Tạ Hoài Chu cũng không che giấu, "Tôi được mời đến lễ tốt nghiệp của em." 
Kỳ thật là bản thân hắn chủ động đưa ra lời đề nghị với Rander. 
Cố Cẩn Diệc cũng khẽ "À" một tiếng. 
Lần trước đi ăn cũng Tạ Kha nói về lễ tốt nghiệp, Cố Cẩn Diệc nhớ đã kể hai người họ nghe anh đã bở lỡ buổi lễ như thế nào. 
"Tiếc thật đấy." Cố Cẩn Diệc thì thầm. Đúng là đáng tiếc, nhưng anh không hiểu tại sao. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-thieu-hut-tin-tuc-to/1701119/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.