🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai người cùng nhau đi trong con hẻm. Con đường vắng lặng. Nơi đây không gần trung tâm thành phố, khách du lịch không nhiều, chỉ có tiếng hát và tiếng cười phát ra từ những quán bar nhỏ bên đường.

Cố Cẩn Diệc cúi đầu, nhìn ánh trăng tràn ra khắp con đường, giống như những mảnh bạc vụn.

Anh giẫm lên ánh trăng, không ngăn được bản thân nhớ đến Phó Trầm.

Cố Cẩn Diệc từng nói với Phó Trầm rằng nếu có cơ hội sẽ đưa anh ấy về lại nơi mình từng học.

Bây giờ khi anh thực sự ở đây, người bên cạnh anh không phải là Phó Trầm, mà là Tạ Hoài Chu.

Cố Cẩn Diệc quay lại nhìn hắn.

Tạ Hoài Chu nhận ra tầm mắt của anh, hỏi lại: "Có chuyện gì vậy?"

Khi hắn hỏi những lời này, họ vừa đi ra ngoài hẻm, đèn sáng rọi vào khuôn mặt đẹp như tạc tượng của Tạ Hoài Chu.

Cố Cẩn Diệc mờ mịt đáp: "Không có gì."

Anh hôm nay thật sự say. Rượu tác dụng chậm làm đầu Cố Cẩn Diệc bây giờ như hồ nháo, thế nhưng anh không hề biết.

Một lúc sau, Cố Cẩn Diệc nói nhỏ với Tạ Hoài Chu: "Tôi chưa muốn về, muốn đi thuyền cơ."

Thuyền mà Cố Cẩn Diệc nói là một chiếc thuyền đuôi nhọn đang đậu dưới nước, màu sơn như ngọc. Đây là thuyền tự lái, chỉ cần trả tiền trước, nó sẽ đi theo lộ trình được lập trình sẵn.

Cố Cẩn Diệc nhìn chằm chằm vào con thuyền hồi lâu, giống như một đứa trẻ nhìn viên kẹo trong lọ thủy tinh.

Tạ Hoài Chu hiếm khi thấy Cố Cẩn Diệc lộ ra dáng vẻ này. Hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-thieu-hut-tin-tuc-to/166776/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.