Edit: mô mô
Lạc Tử Dạ vừa cúi đầu nhìn thôi đã cảm thấy bi ai thay cho cái quần của bản thân, sau khi bị cỗ nội lực như gió bão tàn phá, đã theo gió tan tác lắc lư ở cổ chân. Hai căn sợi mì không tự giác mà uốn lượn xuống dưới, không biết vì sao mà khi nhìn thấy cái quần trong đáng thương kia, nàng bỗng dưng nhớ đến một bài hát...
"Gió to nổi lên, đưa đầu lắc lắc, không sợ gió, không sợ bão, lập chí muốn vươn cao..." A phi! Hiện tại là giờ nào mà lại nghĩ đến cái này, lý ra là nên xem sẽ thoát thân như thế nào mới đúng!
Nhìn Lạc Tử Dạ ngoan cường bất khuất ôm cột thật chặt, môi tích ra ý cười không rõ, hắn không cần nghĩ nhiều cũng biết nàng không thể nào ôm được lâu dưới nội lực của hắn!
Vì thế, Nhiếp Chính Vương điện hạ hoàn toàn không thèm để ý nàng, cũng không quản nàng, cử chỉ ưu nhã cao quý cởi thắt lưng cùng áo trong, đồng thời cũng tiếp tục sử dụng nội lực hấp Lạc Tử Dạ về phía y.
Tai Lạc Tử Dạ giật giật mấy cái, nghe được thanh âm sột soạt cởi quần áo ở phía sau khiến cho nàng càng cảm thấy sốt ruột hơn! Trong lòng thầm mắng cái tên Phượng Vô Trù đoạn tụ chết tiệt này, cứ nghĩ rằng hắn phi thường cao lãnh, nhưng lại không ngờ rằng khi cởi quần áo lại hoa trôi nước chảy như vậy!
" Xuy——" cũng không biết là vì đang bận mắng chửi hắn trong lòng hay vẫn là do nội lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178653/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.