Edit: mô mô
Hiện tại nàng quay đầu đi còn kịp không?
Hiển nhiên, đã không kịp! Bởi vì hiện tại nàng đã bước vào Nhiếp Chính Vương Phủ, trừ phi nàng tính toán muốn được trải nghiệm lại cảm giác bị thị vệ Nhiếp Chính Vương Phủ đuổi giết.
Trong lúc Lạc Tử Dạ đang buồn bực thì có hạ nhân bưng một chậu nước lên, ý bảo nàng làm công tác vệ sinh một lần. Không biết có phải Lạc Tử Dạ đã có thói quen bị hành vi sạch sẽ của Phượng Vô Trù ảnh hưởng đến hay không mà không hề nhảy dựng lên tức giận như mọi lần. Nàng nhanh chóng phối hợp rửa sạch sẽ.
Rửa tay xong liền tiếp nhận khăn lau của hạ nhân. Xong xuôi đâu đấy liền cắp theo cái rương chứa " vật báu" đi nhanh vào trong. Vừa mới hắn ướt chân ráo bước vào đại điện đã bị khí tràng bức người của hắn từ trên vương toạ đè xuống, cảm giác như bị biển lớn mạnh mẽ đè ép lên người, hung hăng áp xuống nơi nàng đang đứng, thậm chí ở khắp đại điện cũng chậm rãi lần tràn đến mọi ngóc ngách, làm cho không khí căng chặt.
Đuôi lòng mày của Lạc Tử Dạ hơi nhếch lên, cảm thấy tình huống trước mắt có chút không ổn, mà nhìn khí tràng hiện nay của Phượng Vô Trù thì thấy rằng hắn đang rất không cao hứng, nhưng vấn đề là ai đã chọc tới hắn?
Thấy nàng vừa tiến vào thì Phượng Vô Trù cũng lập tức đứng lên, chậm rãi đi xuống. Áo gấm màu đen phết đất, bá lẫm uy nghi, thanh âm ma sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178647/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.