Edit: mô mô
Tiếng cười của Lạc Tử Dạ hiện tại cực kì giả tạo, cộng thêm một phen lời nói vừa rồi khiến cho đội ngự lâm quân vừa bị nàng lừa một vố kia lập tức quay đầu trợn mắt nhìn. Bọn họ chắc chắn lỗ tai của mình vẫn còn bình thường, có thể nghe ra được mấy chữ Minh Dận Thanh cùng Nhiếp Chính Vương điện hạ khác biệt như thế nào, hai cái tên này khác nhau một trời một vực, sao mà bọn họ có thể nghe lầm được!
Giờ phút này Phượng Vô Trù cũng nhìn về phía nàng, ánh mắt vẫn cao cao tại thượng như cũ nhưng bây giờ lại mang theo vài phần xem xét.
Biểu tình của Lạc Tử Dạ bây giờ nhìn giống như đang nịnh nọt, khác hoàn toàn với lúc nàng bộ dáng cảnh cáo hắn xem ai dẫm ai lúc rời đi. Vuệc này làm hắn mơ hồ cảm thấy đã xảy ra sự việc gì đó mới có thể khiến cho thái độ của nàng chuyển biến to lớn như thế!
Hắn nhấc chân thu hồi lại.
Người bị dẫm nãy giờ giống như được cứu vớt. Trước mắt không biết là đang căm hận Thái tử điện hạ hại bọn họ thảm như vậy hay vẫn là cảm tại thái tử xuất hiện đúng lúc cứu y một mạng.
Lạc Tử Dạ cười cười nhìn Phượng Vô Trù, trong lòng ra sức cảnh cáo bản thân, chờ lát nữa bất kể tên Phượng trứng thôi này nói cái gì hay là vũ nhục nàng như thế nào thì nàng cũng nhất định phải bảo trì bình tĩnh, liên tục xưng "được", đem tiền lấy lại được rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178614/chuong-63-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.