Edit: mô mô
Nàng muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi. Nếu hỏi thì chẳng khác nào thừa nhận nàng có hứng thú với chuyện này. Trên thực tế nàng lại không có một chút hứng thú nào với chuyện này chẳng qua cũng chỉ là lòng hiếu kì mà thôi!
Một lúc lâu sau, nàng bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, vươn cây quạt trong tay ra thọc thọc bả vai của Hiên Thương Dật Phong, đôi mắt hoa đào mị ra ý cười, nhìn hắn nói:" Nếu ta nhớ không lầm thì ngươi là vương gia, mà vấn đề ngươi vừa nói hẳn là hoàng đế mới là người phải nhọc lòng đi? Nói thật đi, ngươi nghĩ muốn mưu triều soán vị đã lâu chưa?"
Lời nói trêu chọc này của nàng cũng là để đánh lạc hướng sang chuyện khác. Tuy rằng nàng rất tò mò hắn định dùng thủ đoạn gì, nhắc tới địa vị ở Hiên Thương quốc. Nhưng nếu nàng tuỳ tiện mả hỏi thì đại giới phải trả cũng quá lớn. Không bằng trực tiếp tâm sự với hắn về nhân sinh không phải tốt hơn sao!
Lời này của nàng vừa ra, hắn hơi hơi mỉm cười cũng không cảm thấy tức giận vì nàng trực tiếp nói ra hắn có ý nghĩ muốn mưu triều soán vị. Chỉ nhìn nàng, thanh âm ôn nhuận nói:" Ngươi nói thử đi?"
____Ngươi nghĩ muốn mưu triều soán vị đã lâu chưa?
__________Ngươi nói thử đi?
Lời này chính là hắn đang thừa nhận chính mình có ý tưởng này? Lạc Tử Dạ cau mày, quan sát Hiên Thương Dật Phong trong chốc lát, mở miệng bình luận:" Sự tình về Hiên Thương Phong Vương ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178603/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.