Edit: mô mô
Rốt cuộc bọn họ cũng không có hé răng nói câu này ra. Tuy rằng đấy coi như là đáp lễ Lạc Tử Dạ nhưng cũng tương đương với việc mạo phạm Phượng Vô Trù.
Mà Lạc Tử Dạ sau khi nói câu nói kia vẫn còn đang ở trạng thái kích động, cảnh tượng trước mắt như thế nào hầu như không biết, cũng hìan toàn không biết bản thân mình đã dựa nửa người vào Phượng Vô Trù. Đã thế còn vươn một bàn tay ra chỉ vào ba người bọn họ, kích động điên cuồng cười, khoé mắt không ngừng trào ra nước mắt.
Mà ba người đang đánh nhau kia không biết có phải bị điệu cười của nàng làm cho sởn tóc gáy hay không mà đồng loạt dừng động tác, cùng quay đầu lại nhìn Lạc Tử Dạ. Thập phần nỗ lực mà nhớ lại xem lúc bọn họn bắt đầu đấu đã xảy ra sự việc buồn cười gì có thể khiến nàng kích động đến như thế. Bọn họ thật sự không thể hiểu được, liền tính là bọn họ vì Long Mạch nên mới đánh nhau như vậy còn Lạc Tử Dạ vì khinh bỉ bọn họ vì Long Mạch mà tranh dành nhau đến đầu rơi máy chảy mà bật cười thì bọn họ còn lí giải được nhưng cho dù là vậy thì cũng không cần cười khoa trương đến vậy chứ?
" Ai u... ta tích cái mẹ!" Lạc Tử Dạ cười điên cuồng, phun ra một đống từ ngữ không biết ở đâu ra.
Cười ngây ngô một lúc thì vẫn không nhịn được chụp đùi vài cái. Cái để Diêm Liệt cảm thấy vui mừng chính là tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178590/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.