Khóe miệng Lạc Tử Dạ giật giật, mắt gườm gườm liếc xéo Diêm Liệt không nói một lời.
Diêm Liệt duỗi một cánh tay, nghiêng người về phía trước: " Thái tử, mời!" Nhìn theo hướng y chỉ, Lạc Tử Dạ ngẩng đầu, loáng thoáng nhìn phía xa hình như có bóng người! Phía góc tường lo ló đoạn lụa mỏng, đích thị là xiêm y nữ tử. Vừa nhìn thấy cảnh này, nàng ta lập tức xoay người bỏ chạy. Sau lưng còn có một nha hoàn đi theo. Nửa đêm tới gần phủ đệ của nàng rình mò cái gì chứ?
Diêm Liệt cũng dõi mắt theo, tựa như đã nghĩ ra điều gì mới chậm rãi nói: " Rất giống với thiên kim tiểu thư Vân Tiêu Huyên nhà Vân thừa tướng!" Diêm Liệt vừa nói trong lòng cũng có chút nghi ngờ không dám tin, này, giờ đã hơn nửa đêm rồi, thiên kim Vân gia mon men tới gần phủ thái tử làm gì vậy a? Hơn nữa vị tiểu thư này chính là một thục nữ quý tộc khuôn mẫu đó. Hoàng hoa khuê nữ nửa đêm nửa hôm ra cửa làm chuyện khác người như vậy, mục đích của nàng chẳng lẽ.....
Lạc Tử Dạ gật gù, trong lòng cũng biết vị cô nương này bỗng xuất hiện ở đây, chỉ sợ rằng lại có chuyện chẳng lành sắp đến. Diêm Liệt liếc nàng một cái, lạnh lùng lên tiếng: " Thái tử, đi thôi! Đừng ở đây nói những lời thừa thãi, kiên nhẫn của vương cũng có hạn!" Dứt lời đám người áo đen bốn phía hạ cung, bao Lạc Tử Dạ va Diêm Liệt thành vòng tròn áp tải đi về phía phủ nhiếp chính vương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178546/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.