Lạc Tử Dạ vốn không biết người nào là thất hoàng tử, đương nhiên cũng chẳng nhận được là ai với ai.
Nàng liếc mắt quan sát một vòng, dựa theo cấp bậc, vị trí của nàng được xếp đầu tiên, ngồi phía dưới chính là các hoàng tử.
Nhóm người này, người nào kẻ nấy phục sức hoa lệ quý giá, dung mạo người người tươi tắn như hoa, nhưng nếu so với Phượng Vô Trù, Long Ngạo Địch, thêm cả Hiên Thương Dật Phong và Minh Dận Thanh,thì mấy vị hoàng tử kia có lọt trong đám đông cũng chỉ ngang với kẻ qua đường Giáp, cho nên sau khi bước vào điện nàng cũng không chú ý nhiều đến bọn họ làm gì!
Lại nói về nhóm đại thần, sau khi nghe nhắc đến vị thất hoàng tử kia, mặt già nhăn nhúm, thần sắc cổ quái. Bọn họ lén lút nhìn sắc mặt hoàng đế,cũng không dám nhiều lời.
Bệ hạ không thích thất hoàng tử...việc này e rằng cả thiên hạ ai ai cũng biết. Bệ hạ rất nhiều lần ra lệnh cưỡng chế thất hoàng tử không cho phép tham dự bất kì một cuộc hội họp hay yến tiệc nào cả, thậm chí đến chuyện đặt tên cũng không tuân theo quy tắc đặt tên của con em hoàng tộc, cứ trực tiếp gọi là Lạc Tiểu Thất. Vì thế buổi thọ yến lần này, y không tham dự cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên!
Hoàng đế quét mắt về đám đại thần, lạnh giọng nói: " Thất hoàng tử còn có việc của y, không cần hỏi nhiều!"
Dứt lời, cũng không còn ai dám mở miệng thắc mắc nữa.
Lạc Tử Dạ ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178534/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.