Cũng khiến cho người ta chẳng nghi ngờ gì nữa là nếu thái tử tiếp tục phát chứng động kinh hát ca khúc buồn nôn đó thì rất có khả năng sẽ chọc cho nhiếp chính vương điện hạ tức giận đến nỗi phát điên ngay tại chỗ! Trong lòng ai nấy đều kinh hồn bạt vía, chỉ sợ giây tiếp theo kẻ đang hát " tiểu trái táo " chớp mắt sẽ bị bổ đôi thành hai nửa " đại trái táo " mất thôi! Nhưng thái tử lại giống như hoàn toàn không biết gì cả, vẫn hồn nhiên ôm mặt ngoáy trái nghẹo phải thẹn thùng cả buổi, ngẩng đầu lên lại làm cho người ta sợ hãi thêm lần nữa, nàng liếc mắt đưa tình với Phượng Vô Trù sau đó lắc mông xoay eo, hai chân đạp lên đạp xuống như đang bơi tại chỗ: " Chàng là quả táo nhỏ nhỏ, sao ta yêu mãi không cảm thấy chán! Gương mặt đỏ đỏ khiến cho trái tim ta ấm áp, thắp sáng ngọn lửa sinh mệnh của ta... lửa, lửa, lửa,lửa!" Quân thần đưa tay ôm trán lẩm bẩm... đoán chừng đây chính là bài hát có điệp khúc lặp đi lặp lại, cùng lắm là bọn họ nuốt nước mắt chịu đựng nghe thêm vài lần nữa vậy... Phượng Vô Trù từ từ nhắm mắt lại, nếp gấp giữa hai đầu lông mày càng ngày càng sâu,giống như đang cực lực khắc chế kích động muốn bóp chết một kẻ nào đó..... chẳng hạn như đem Lạc Tử Dạ treo lên làm thịt chém thành vạn mảnh, sau đó đá tung ra ngoài hiên đại điện, vận lực dùng một chưởng đánh nát không thương tiếc! Diêm Liệt lặng lẽ nhìn trời, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178530/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.