Ôn Hoài Quang, đúng là anh, vẫn như trước hào quang bốn phía, hạc giữa bầy gà, hắn lại phảng phất đã thành thói quen, thần thái tự nhiên.
Khi Hà Mạn Mạn phát hiện ra mình đang nhìn chằm chằm đối phương, thời gian đã qua một phút đồng hồ, cô mặt đỏ tới mang tai: "Em, em..." Trời ạ, sống lại hai năm qua, lần đầu tiên cô gặp phải tình huống nói năng lộn xộn như vậy, kể cả khi đi phỏng vấn xin việc không có.
Nhưng rất nhanh cô phát hiện mình không cần phải khẩn trương như vậy, bởi vì gần như toàn bộ người trong siêu thị đều hoặc nhiều hoặc ít đang trộm nhìn anh.
Hà Mạn Mạn lấy lại bình tĩnh, nghĩ đến nên nói gì bây giờ, đối phương cũng đã mở miệng: "Thật xin lỗi, có thể xin cô thỉnh giáo một chuyện không?"
"Mời." Bị anh lây nhiễm, Hà Mạn Mạn cảm thấy mình đều thục nữ lên.
Anh cầm hai bịch băng vệ sinh, có chút dáng vẻ đắn đo: "Hai cái này, có gì khác nhau?" Quả thực giông như đang khiêm tốn thỉnh giáo học tập.
Hà Mạn Mạn trợn mắt há hốc mồm, sau đó lại nghĩ, dựa và tính cách Ôn Hoài Quang, dù đi mua băng vệ sinh, cũng chưa chắc đã mua cho bạn gái, nói không chừng là cho mẹ hay chị, cũng có thể là cô gái lạ mặt vì dì cả tới mà bị nhốt trong nhà vệ sinh.
Nghĩ thông suốt điểm này, cô liền thản nhiên, giúp anh phân biệt xong, mới muốn nói lại thôi, Ôn Hoài Quang cũng rất cẩn thận, lập tức liền để ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-dieu-tra-su-co-the-chat-cua-nam-than/2512765/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.