Tác giả: Bao Nilon | Dịch: Hạ Chí
"Nãy vừa nói xong."
Tôi ngây người.
Cho đến khi định thần lại, đội trưởng đã sắp xếp xong công việc đâu vào đấy rồi.
Hôm nay là buổi thực tập cuối cùng của nhóm sinh viên chúng tôi, mọi người hẹn nhau sẽ đi hát karaoke thâu đêm ở quán hát của anh. Thế là tôi bị giảng viên hướng dẫn lột quần áo, bắt thay váy rồi bỏ lại ở cửa quán hát.
"Chúc Chúc, sao giờ cậu mới đến!"
Mất vài giây, tôi mới nhớ ra đó là bạn cùng lớp đại học. Tôi chạy ngay đến: "Hình như cậu là..."
"Lý Châu Thiên." Cậu ta mỉm cười, xách túi giúp tôi: "Tôi cứ tưởng cậu không đến, thế mà khi nãy cô giáo lại bảo bọn tôi ra đón cậu."
Lòng tôi đắng chát, tôi khổ quá mà, người ta đến đây để hát hò, còn tôi đến để làm nhiệm vụ.
Tôi rời khỏi chốn này được gần hai tháng rồi. Tôi biết rõ mỗi một phòng riêng trong đây hơn bất cứ ai nhưng không ngờ lại bắt gặp Quý Lương ngồi ở sảnh chính.
Bình thường anh toàn ngủ hoặc chơi cờ caro với tôi trong phòng làm việc mà?
Bốn mắt giao nhau, tôi va phải ánh mắt khó hiểu của anh thì nhanh chóng chuyển tầm mắt.
Tôi vẫn chưa nghĩ ra nên khuyên như thế nào!!!
Tôi kéo ngay tay áo trước mặt, nói nhỏ: "Lý Châu Thiên nhỉ, thang máy ở đằng kia, đi nhanh thôi đừng lề mề nữa!"
Vào đến phòng, mọi người đang hò hét điên cuồng. Có vài người chơi xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-dai-ca-em-la-canh-sat-nam-vung/2881328/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.